Phương Như Nguyệt lập tức tỉnh táo lại: "Thật sao?" “Vậy... Vậy hay là bảo cảnh sát tìm Peter đi?"
Vừa dứt lời, Phương Như Nguyệt lại lập tức khoát tay: "Không được, không thể báo cảnh sát được!" "Peter chụp mấy tấm ảnh của Phi Điệp, nếu mà báo cảnh sát thì Peter sẽ tung mấy tấm ảnh đó ra, vậy thì Phi Điệp sẽ xong đời." Hứa Thanh Mây tức giận nói: "Mẹ, đã lúc nào rồi mà mẹ còn nghĩ cho Ngô Phi Điệp chứ?" “Cô ta đã đối xử với mẹ như thế rồi, mẹ đừng có tốt bụng một cách ngu xuẩn như thế nữa được không?” Phương Như Nguyệt xấu hổ cúi đầu nói: "Phi Điệp còn nhỏ, sau này con bé còn phải lấy chồng nữa...
Hứa Thanh Mây tức đến mức không nói nên lời. Lâm Mạc Huy nói: “Mẹ, không sao đâu ạ, con sẽ nhờ một người bạn giúp tìm cậu ta. “Mọi người cũng đừng sốt ruột, cho dù không tìm thấy cậu ta thì cũng không sao” “Con sẽ bảo anh Hổ tìm cho mẹ một luật sư giỏi, chuyện này sẽ không sao đâu a!”
Phương Như Nguyệt liên tục gật đầu, tại giờ phút này, bà ta đột nhiên cảm thấy Lâm Mạc Huy đáng tin cậy hơn Hoàng Kiến Đình rất nhiều.
Sau đó, vì Phương Như Nguyệt không thể về nhà được nữa,
Lâm Mạc Huy bèn bảo Hứa Thanh Mây đưa bà ta đi ăn cơm, buổi tối để bà ta ở lại công ty. Còn Lâm Mạc Huy thì tới gặp Trần Phước Nguyên và anh Hồ để nhờ bọn họ hỗ trợ tim Peter. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Anh Hổ vừa nghe thấy thế thì lập tức cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167324/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.