Ba người Phương Như Nguyệt giương mắt ma nhìn. Nhưng vào lúc này, ngoài cửa hai người vội vàng chạy tới, chính là Hứa Thanh Mây và Lâm Mạc Huy.
Mới vừa đến nơi, Hứa Thanh Mây liền lo lắng hỏi: "Hiện tại thế nào rồi?" "Sao lại xảy ra tai nạn giao thông nghiêm trọng như vậy?" "Phi Điệp, hiện tại Tân Bình thế nào rồi?" Ngô Phi Điệp liếc nhìn cô: "Hứa Thanh Mây, cô không cần giả vờ giả vĩnh mà quan tâm." "Chuyện của em trai tôi, còn chưa tới nhà họ Hứa các cô "Mấy người vẫn là nên nghĩ xem, làm thế nào bồi thường tổn quan tâm." thất này đi!"
Vừa rồi người nhà bên kia xông tới, mồm năm miệng mười kêu bọn họ bồi thường.
Mà bà cụ lúc nãy đã đứng lên, lại nằm dưới đất lần nữa, kêu rên không ngừng.
Hứa Thanh Mây bối rối: "Mẹ, chuyện này.... Rốt cuộc làm sao vậy?" "Vì sao nhà họ xảy ra tai nạn giao thông, lại phải bồi thường cho chúng ta." "Mẹ, không phải là mẹ bằng lòng giúp họ giải quyết chuyện này sao?"
Phương Như Nguyệt cúi đầu không dám nói lời nào, chuyện ba mươi năm tỷ này, bà ta cũng không dám nói cho Hứa Thanh Mây.
Hứa Thanh Tuyết bực tức nói: "Chị, chị nghĩ gì vậy?" "Đám người kia chính là cố ý ăn vạ" “Cảm thấy chúng ta có tiền, cho nên muốn ăn vạ chúng ta. "Chuyện lần này, không có chút quan hệ với chúng ta l Lúc này người đàn ông cầm đầu nối giận: "Cái răm "Bà nội tôi có phải bị chồng cô đánh bị thương không? "Còn có, cái xe máy này có phải do nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167317/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.