Nghe Hoàng Kiển Đình nói rốt cuộc thì tảng đá treo ở trong lòng Phương Như Nguyệt cũng rơi xuống.
Chỉ cần Hoàng Kiến Đình không vội đòi tiền thì bà ta tạm thời sẽ không bị lộ ra ngoài. nhất
Hơn nữa Hoàng Kiến Đình cũng làm cho bà ta hơi cảm động. Bà ta khẽ gật đầu: "Kiến Đình, vẫn là con đau lòng cho mẹ “Được rồi, không uổng công mẹ thương con. “Đợi sau khi làm xong hạng mục này, qua một thời gian nữa mẹ và bố sẽ nghĩ cách để con làm chủ tịch ở đây! “Con hãy làm việc chăm chỉ đừng để bố mẹ thất vọng!
Hoàng Kiến Đình liên tục gật đầu: "Mẹ yên tâm, con tuyệt đối sẽ không làm cho mẹ thất vọng!
Phương Như Nguyệt vừa mới đi thì Hoàng Kiến Đình lập tức nở nụ cười.
Không bao lâu cửa phòng mở ra, Đặng Tiến Quân sốt ruột vội vàng chạy vào: “Anh. Anh lại làm gì rồi?" “Tại sao tài khoản của công ty lại bị rút mất ba mươi năm tý?" “Hoàng Kiến Đình, anh mới tới công ty mấy ngày mà đã tiêu gần một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ rồi.” “Xem như anh dùng tiền thì ít nhất cũng phải nói với tôi, dù sao tôi cũng là người quản lý tài vụ của công ty. “Bây giờ tôi lại không biết số tiền này được dùng vào việc gì, vậy anh bảo tôi phải quản lý tài vụ như thế nào chứ?"
Vẻ mặt Hoàng Kiến Đình khinh thường: "Ôn ào!” “Tôi là tổng giám đốc của công ty, trong công ty có nhiều việc lớn nhỏ như vậy, vậy tôi phải báo cáo với anh tất cả mọi việc sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167300/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.