Trong phòng khách.
Phương Ngọc Đức mỉm cười, ngôi với Lâm Mạc Huy, như một người bạn cũ.
Không lâu sau khi Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt đến đây, họ nằm trên ghế sô pha và hôn mê.
Nhìn thấy tình cảnh này, nụ cười của Phương Ngọc Đức càng thêm rạng rỡ, đây là kết quả của việc bị trúng độc bảy vị. Nhưng Lâm Mạc Huy không hề ngủ gật, điều này khiến ông ta khá bất ngờ.
Nghĩ kỹ lại, thực lực của Lâm Mạc Huy không hề yếu, hẳn là nội lực trấn áp độc bảy vị
Nhưng làm thế nào điều này có thể xảy ra được?
Anh có thể trấn áp độc bảy vị của mình, nhưng anh không thể đàn áp độc bảy vị trong người Hứa Thanh Mây. Anh không bị ảnh hưởng gì sao?
Nhìn thấy ông ba nhà họ Phương đưa ông chủ tới, Phương
Ngọc Đức cười rạng rỡ hơn. Ông ta đứng dậy cười nói: "Anh Lâm, để tôi giới thiệu với anh " "Vị này là Sandro, cao thủ của tộc độc dược Mộc Giang" "Ông ấy là một thân y. Mọi người nên biết, tộc độc dược Mộc Giang là một nơi có thủ thuật hạ độc đứng đầu." "À mà, món salad rau anh ăn tối nay là do độc dược ông ấy đích thân chế tạo. Mùi vị thế nào?"
Vẻ mặt Lâm Mạc Huy bình tĩnh, anh khẽ nói nhỏ: "Ông Phương, ông và tôi không có thù oán gì, tại sao ông lại làm chuyện này với tôi?"
Phương Ngọc Đức cười nói: "Hai chúng ta vốn dĩ không có ân oản, thù hận "Nhưng mà, anh vừa rồi xen vào chuyện của gia đình chúng tôi, thật là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167282/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.