Hứa Đình Hùng ngồi bên cạnh phẫn nộ nói: "Hả, bà nói là cô ta làm sao, ai biết được trong mấy món đó có gì không?"
Phương Như Nguyệt tức giận trừng mắt nhìn ông ta: "Hứa Đình Hùng, ông có ý gì?" "Ông cho rằng cháu gái tôi không ra gì sao?" "Tôi nói cho ông biết, tối nay là nó đã giúp tôi làm tất cả những món ăn này đó. "Còn nữa, salad rau trên bàn là do Phi Điệp tự tay làm." "Nó thích ăn như thế này khi nó ở nước ngoài."
Hữa Đình Hùng khinh thường nói: "Hừ, tôi thèm mấy loại đồ ăn này." "Ăn đồ sống, cẩn thận có giun trong bụng"
Phương Như Nguyệt tức giận nói: "Ông thì biết cái thá gì chứ!" "Một lão già cổ hủ, ông thì hiểu cái gì?" "Ăn như thế này là bổ dưỡng nhất" "Người nước ngoài hay ăn kiểu này!"
Hứa Đình Hùng trừng mắt nhìn cô: "Vậy thì bà đi mà sống ở nước ngoài?" "Ở cái nhà này làm gì?" "Từ giờ thịt cũng đừng nấu chín nữa, trực tiếp ăn đi, bổ dưỡng!"
Phương Như Nguyệt tức giận: "Ông... sao ông không nói lý le thé à!" "Thịt làm sao có thể ăn sống? Mình có phải động vật man ri mọi rợ đâu!" "Rau thì khác, ông không hiểu cái gì hết. Hứa Đình Hùng: "Ông giỏi, ông cái gì cũng biết."
Hứa Thanh Mây nhanh chóng kết thúc cuộc cãi vã "Được rồi, không sao cả, hai người đừng cãi nhau nữa. "Ăn thôi, mọi cái đều có ưu điểm riêng mà " "Làm Mạc Huy, chúng ta đi tầm rửa trước đã."
Hai người tắm rửa sạch sẽ và ngồi vào bàn, chuẩn bị bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167278/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.