Lâm Mạc Huy ngây ngẩn cả người, kinh ngạc nhìn Nam Bá Lộc, trong nhất thời không biết phải nói chuyện như thế nào.
Anh không rõ Nam Bá Lộc là có ý gì, vì sao bản thân phải đi thâu tóm lấy mười đại gia tộc?
Nam Bá Lộc nhìn anh, bình tĩnh nói: "Tôi phải đi, nhưng mà Băng Ngọc không thể đi được. "Mấy năm nay, tôi được xưng là người đứng đầu của Hải Tân, tự nhiên là sẽ có không ít kẻ thù. "Băng Ngọc chỉ là một cô bé, khi tôi đi rồi nó căn bản chống đỡ không nổi hết thảy mọi chuyện được." "Tôi cần một người đáng tin cậy để giao phó, thay tôi bảo vệ Băng Ngọc!"
Lâm Mạc Huy hít sâu một hơi: "Ông Lộc, vì sao lại đến tìm tôi?"
Trần Phước Nguyên đi theo Nam Bá Lộc nhiều như vậy năm, cũng được coi là một người trung thành, có nghĩa khí. Mà Lâm Mạc Huy và Nam Bá Lộc mới quen biết không đến hai tháng, Nam Bá Lộc lại đem hết thảy những việc này giao cho Lâm Mạc Huy, chuyện này thật sự làm cho người khác không hiểu nổi.
Nam Bá Lộc cười cười: "Tôi biết suy nghĩ của cậu." "Phước Nguyên đúng là trung thành không cần nghi ngờ, nhưng mà năng lực của cậu ta có hạn, không trấn áp được trường hợp này!" "Muốn trở thành người đứng đầu của Hải Tân, không phải cứ có được tài lực nhiều nhất là có thể, còn phải có được thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn và nghị lực phi thường!" "Cậu phải nhớ kỹ, muốn đội được vương miện, thì phải chịu được sức nặng của nó!" "Nhất tưởng công thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167199/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.