Tình hình này cũng khiến cho những người trong phòng trợn mắt.
Bọn họ không nghĩ tới đối phương sẽ thật sự báo cảnh sát.
Hơn nữa, còn là nhanh như vậy!
Hứa Thanh Tuyết vội la lên: “Anh cảnh sát ơi, đây là chuyện gia đình chúng tôi ạ!” "Bố tôi là chủ của công ty dược phẩm Hưng Thịnh, Hưng Thịnh chính là tập đoàn của chúng tôi. “Thư ký kia, cũng chỉ là một nhân viên mà thôi... Có cần... có cần phải như thế không?”
Đội trưởng dẫn đội lườm cô ta: “Nhân viên thì sao?” “Nhân viên không phải là người à?” “Nhân viên thì có thể tuỳ ý nhục mạ, tuỳ ý vũ nhục à?" “Người với người là bình đẳng với nhau, dựa vào cái gì mà nhục mạ người ta?” “Nếu như làm ông chủ thì có thể tuỳ ý vũ nhục cấp dưới, vậy pháp luật để làm gì?” Hứa Thanh Tuyết á khẩu không nói được gì.
Đội trưởng dẫn đội nhìn cả nhà này cũng cảm thấy bất mãn, ông ta trực tiếp khoát tay: “Mang đi!” “Còng tay lại."
Hứa Đình Hùng ngay lập tức bị còng tay lại, đưa lên xe cảnh sát.
Ba người còn lại trong phòng cũng đã bị doa so.
Phương Như Nguyệt phốc một tiếng, ngồi dưới đất kêu lên: “Ôi, giờ phải làm sao đây?” “Nói xem giờ là chuyện gì đang xảy ra đây?” "Không phải chỉ nói vài câu thôi sao, còn muốn bắt người đi?” "Làm vậy làm gì trời?" “Nhà này làm sao đây?”
Hứa Thanh Tuyết sắc mặt khó chịu dữ dội, cô ta cắn răng nói: “Hứa Thanh Mây, chị thật là độc ác!” “Ba của mình mà chị còn muốn đưa vào tù!" “Mẹ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167182/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.