Bị một cô gái ôm chặt như vậy, quan trọng hơn chính là cô ta không mặc gì cả, vóc dáng lại rất mê người, chuyện này khiến Lâm Mạc Huy có hơi xao lòng.
Nhưng anh nhanh chóng tỉnh táo lại. Không được, mình còn có vợ nha! Hít sâu một hơi, Lâm Mạc Huy xoay người, dùng chăn gói Hạ Vũ Tuyết lại.
Sau đó, anh đứng dậy, dùng chăn mền cuộn tròn Hạ Vũ Tuyết lại.
Hạ Vũ Tuyết kinh hô: “Anh làm gì vậy hả?" “Mau thả tôi ra!”
Lâm Mạc Huy liếc nhìn cô, thì thấy mặt Hạ Vũ Tuyết đỏ ứng, ánh mắt mê man, tóc tại tán loạn.
Dáng vẻ như vậy, nếu đổi lại là bất kỳ người đàn ông nào khác, e rằng đều phải bỏ tay chịu trói.
Dù sao thì Lâm Mạc Huy cũng là một người đàn ông tinh lực dồi dào, cho nên không dám nhìn nhiều. “Cô Tuyết, tôi là người đã có vợ.”
Lâm Mạc Huy một lần nữa nhấn mạnh. Hạ Vũ Tuyết nói: “Tôi nói là tôi không để ý mà." “Tôi thích anh, mặc kệ anh có vợ hay không, tôi cũng thích anh." “Muốn ở cùng người mình thích thì có gì sai?"
Lâm Mạc Huy nhíu mày: “Ngại quá, tôi rất yêu vợ của mình.”
Hạ Vũ Tuyết: "Tôi cũng đâu bảo anh ly hôn với cô ta đâu." “Chỉ cần anh ở cùng tôi, cho dù không có danh phận, tôi cũng bằng lòng.
Lâm Mạc Huy thiếu chút hộc máu, đang nói gì vậy hả?
Lâm Mạc Huy: “Thế nhưng tôi không thể làm ra chuyện có lỗi với vợ mình được!”
Hạ Vũ Tuyết trầm mặc, một lúc lâu sau, hốc mắt cô đỏ lên: “Anh... Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167163/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.