Một tiếng xưng hô khiến cho tất cả những người có mặt tại hiện trường sợ ngây người.
Tròng mắt ông chủ thiếu chút nữa trừng rớt ra ngoài, ông ta kinh hoàng nhìn Hạ Vũ Tuyết.
Hoắc Đông đã xưng hô với Hạ Vũ Tuyết như vậy, có thể thấy được đây thật sự là một nhân vật lớn.
May mà vừa nãy ông ta đã khách khí rồi đấy, chứ lỡ như có nói gì đó không nên chẳng phải là hỏng bét rồi sao?
Còn đám người Triệu Nhã thì đứng sững tại chỗ.
Tình huống gì thế này?
Hạ Vũ Tuyết có quen với Hoắc Đông? Không đúng, nhìn thái độ của Hoắc Đông, chỉ sợ bọn họ không chỉ quen biết đơn giản như vậy?
Lâm Mạc Huy cũng có hơi kinh ngạc nhìn Hạ Vũ Tuyết, không ngờ Hạ Vũ Tuyết lại có danh tiếng ở trại Ngô như vậy.
Bất quá ngẫm lại cũng bình thường. Nếu như Hạ Vũ Tuyết không có mối quan hệ ở đây... Thì ông cụ Hạ sao có thể yên lòng để cô đến cái nơi hỗn tạp này.
Hạ Vũ Tuyết khoát tay: “Lần nào Lâm Chiêu cũng chỉ có 3 điều, ăn cơm, ngắm phong cảnh, tặng lễ vật, sau đó lại đưa tôi về nhà." “Lần này tôi không tìm anh ta đâu, tôi muốn tự mình dạo chơi.
Đám người Triệu Nhã trợn tròn mắt, nhìn cái điệu bộ này, chẳng lẽ mỗi lần Hạ Vũ Tuyết đến đều là do Lâm Chiêu tự mình tiếp đãi?
Hoắc Đông cũng cười, nói: “Cô cả, đó chẳng phải do anh Chiêu cưng chiều cô sao." “Hơn nữa, nơi này hạng người gì cũng có, một mình đi ra ngoài, lỡ xảy ra chuyện gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167161/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.