Hạ Vũ Tuyết tương đối lanh lợi, nhìn ra được Triệu Nhã này có quen biết với Hứa Thanh Mây, cho nên không có nói đùa nữa.
Triệu Nhã nhếch miệng: “Ha ha, đối với mấy nơi như thế này, nếu chưa quen thuộc thì đừng có đến.” “Còn tìm người dẫn đường?” “Lâm Mạc Huy, mấy nơi như thế này cũng không phải là chỗ mà loại người như anh có thể tới.” “Tôi khuyên anh một câu, nhanh đi về đi. “Thế giới bên ngoài này rất nguy hiểm, loại công tử bột chui rúc trong nhà như cậu, đi ra đây sẽ bị trúng gió đấy.”
Mấy người đẳng sau lập tức cười vang lên.
Lâm Mạc Huy nhíu mày, vừa định mở miệng nói chuyện thì tên con trai đi bên cạnh Triệu Nhã đã cười tủm tỉm đi tới. “Triệu Nhã, cùng đi chơi đi, quen biết nhau tức là có duyên phận rồi.” “Bạn tốt, tôi đây vừa hay có vé vào cửa của buổi khai mạc, lát nữa cùng tới tham gia nhé?"
Người đàn ông này tuy là đang nói chuyện với Lâm Mạc Huy, nhưng ánh mắt thì lại không ngừng liếc về phía Hạ Vũ Tuyết.
Rất rõ ràng, mục đích của anh ta không phải là mời Lâm Mạc Huy, mà là đang mời Hạ Vũ Tuyết.
Lâm Mạc Huy vừa định từ chối thì Hạ Vũ Tuyết lại lập tức đồng ý: "Được, vậy lát nữa gặp lại nhau ở buổi khai mạc."
Hạ Vũ Tuyết kéo Lâm Mạc Huy đi trước. Bên này, Triệu Nhã cau có hỏi: “Anh làm cái gì vậy?” “Vé vào cửa của buổi khai mạc này rất khó kiếm được, anh lại lấy ra để mời cái loại rác rưởi này?" “Thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167156/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.