Hoàng Kiến Đình ngược lại cơ hồ một chút, cậu ta vội vàng kéo Hứa Thanh Tuyết lại. “Thanh Tuyết, đừng làm loạn nữa." “Chúng ta đầu không lại nhà họ Hạ “Về nhà thôi!”
Hoàng Kiến Đình thấp giọng nói.
Hứa Thanh Tuyết vẻ mặt không cam lòng, đến xin lỗi, lại bị người ta tát mấy cái, như vậy trở về, cô ta làm sao chịu được chứ?
Nhưng mà, cô ta muốn đi, người ta chưa chắc đã đồng ý cho cô ta đi. Hạ Vũ Tuyết lạnh lùng nói: "Chỉ sợ cô không đi được!” “Thành ý xin lỗi của cô không đủ, tôi cảm thấy, chúng ta vẫn không cần phải hòa giải. “Ông nội ơi, con còn muốn báo cảnh sát, con muốn để cho cô ta vào tù” Ông cụ Hạ bình tĩnh gật đầu: “Không thành vấn đề!
Hứa Thanh Tuyết trợn tròn mắt, mình đi xin lỗi, lại bị bốn cái tát, kết quả cái gì cũng không tính? “Này, cô... Đừng làm lớn chuyện như vậy.” “Tôi đã xin lỗi rồi, cô còn muốn thế nào?” “Cô không thể lật lộng như vậy chứ!"
Hứa Thanh Tuyết vội vàng nói.
Hạ Vũ Tuyết cười lạnh: “Cô như vậy coi như là xin lỗi sao?" “Nếu cô không có thành ý, vậy tôi cũng không cần phải hòa giải với cô!” “Quên đi, tôi cũng lười nói nhảm với loại người không trung thực như cô, cô chuẩn bị vào tù đi!”
Mắt thấy Ông cụ Hạ lấy điện thoại di động ra, Phương Như Nguyệt vội vàng nói: “Cô Hạ, tôi... Tôi cầu xin cô hãy cho con bé một cơ hội. “Con bé còn trẻ, chuyện này... Nếu như vào tủ, cả đời sẽ bị hủy hoại.” lỗi... “Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167150/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.