Hoàng Kiến Đình lại dặn dò Hứa Thanh Tuyết một chút để cô không lỡ miệng nói ra chuyện này, không để cho Hứa Thanh Mây biết.
Hứa Thanh Mây chính là lực cản lớn nhất trong chuyện này, chỉ cần Hứ Thanh Mây không biết chuyện, tất cả sẽ cực kỳ thuận lợi.
Đồng thời Hoàng Kiến Quốc cũng luôn để ý Lâm Mạc Huy đề phòng anh nói chuyện này cho Hứa Thanh Mây.
Toàn bộ quá trình cậu ta cẩn thận như phòng cướp.
Mà trên thực tế, Lâm Mạc Huy không nói chuyện này cho Hứa Thanh Mây biết, dường như đã mặc số phận an bài.
Buổi chiều, Hứa Thanh Mây quay về công ty làm việc.
Hoàng Kiến Đình và Hứa Đình Hùng lập tức chạy tới công ty tìm Lâm Mạc Huy, muốn dẫn anh đi làm thủ tục chuyển nhượng cổ phần.
Lúc mấy người đuổi tới công ty luật, đang xử lý các thủ tục, Hoàng Kiến Đình đột nhiên lại nhận được một cú điện thoại, là một người bạn của cậu ta gọi tới.
“Anh Đình, anh vẫn đang ở công ty luật đúng không?”
Hoàng Kiến Đình: “Về ngay đây, sao vậy?”
Người bạn kia nói: “Anh Đình, anh tuyệt đối đừng quay về.
Hoàng Kiến Đình kinh ngạc: “Sao thế?”
Người bạn kia kích động nói: “Tôi vừa nhận được tin, công ty xây dựng xảy ra chuyện rồi.”
Hoàng Kiến Đình cười nói: “Cậu nói đầu tư một nghìn không trăm năm mươi tỷ đồng kia à?”
“Đã giải quyết rồi, không sao.”
“Thông tin của cậu lạc hậu quá đi.”
Người bạn kia vội nói: “Tôi nói không phải chuyện này, tôi nói chuyện khác cơ.”
“Chuyện đầu tư một nghìn không trăm năm mưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167134/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.