*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sắc mặt Hứa Thanh Mây lạnh lùng: "Cô có hại tôi hay không, trong lòng cô tự biết!"
Nhất thời vẻ mặt Hứa Thanh Tuyết trở nên xấu hổ.
Chuyện về cậu chủ Hoắc kia, suýt tí nữa cô đã bị Hứa Thanh Mây hại chết.
Lúc này, Hứa Đình Hùng vẫn giữ yên lặng nãy giờ, rốt cuộc cũng mở miệng.
"Lâm Mạc Huy, tôi hỏi cậu một câu."
"Rốt cuộc cậu có đồng ý giúp tôi giải quyết chuyện của công ty xây dựng hay không?"
"Nếu cậu không đồng ý, vậy thì xem như tôi không có đứa con rể này nữa, tôi sẽ tự mình giải quyết chuyện này!"
Hứa Thanh Mây lập tức nói xen vào: "Bố, các người còn chưa nói rõ được chuyện gì hết, tại sao lại bắt Lâm Mạc Huy đi giải quyết được chứ?"
"Lâm Mạc Huy còn chẳng biết rất cuộc đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết chuyện này nghiêm trọng đến đâu, làm sao biết được anh ấy có thể giải quyết được hay không đây?"
Hứa Đình Hùng tức giận nói: "Con im miệng, bố hỏi con sao?"
"Hiện tại người bố hỏi là Lâm Mạc Huy!"
"Lâm Mạc Huy, cậu tự mình trả lời đi!"
Hứa Thanh Tuyết cũng bỉu môi nói: "Chuyện này mà còn phải do dự nữa sao?"
"Nếu đổi là chồng của con, chắc chắn anh ấy sẽ không chút do dự nào mà đồng ý luôn đấy."
"Anh ở rể ở nhà chúng tôi, bố mẹ tôi chính là bố mẹ anh."
"Bố mẹ nhờ anh làm chút việc, vậy mà nhìn dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167125/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.