Anh Hòa cười nói: Anh Niên, chị dâu, không có tính nhằm đầu
"Thật sự là sáu mươi lăm tỷ năm trăm năm mươi lăm triệu năm trăm năm mươi lăm nghìn.
"Hơn nữa, đây mới chỉ tính mỗi tiền mặt, chưa tính đến những món quà linh tinh các loại người ta tặng"
“Em cũng đã ghi lại danh sách quà tặng rồi, không ít người tặng đồ trang sức các loại, những thứ này rất nhiều, em sai người làm sáu cái hộp mới đựng hết được."
“Mấy món trang sức gì đó, tỉ nữa chị dâu về xem
một chút."
"Cái gì thích thì chị giữ lại, nếu không thích dứt khoát xử lý là được rồi."
“Nếu không, để trong nhà nhiều đồ trang sức như vậy, không nói đến việc rất dễ bị kẻ trộm nhớ nhung, mấu chốt là bày ra như vậy cũng rất phiền phức.
Niên và Vương Kim Liên trợn mắt há hốc mồm:“Sao sao mà lại thành như thế này chứ?"
"Lấy đâu ra nhiều tiến biểu như vậy?”
Lấy đầy ra người tặng trang sức chứ
"Này... đồng để trang sức này đất biết bao
Anh Hoa cười nhạt: “Anh Niên, chị dâu, đây là phong cách làm việc hiện tại của người ta.
“Tham gia tiệc cưới, tăng tiền biểu chỉ là quan hệ
cơ bản
Tặng trang sức, tặng lễ vật kia mới nói rõ là quan hệ tốt.
"Những người hôm nay đến đều đem theo quả tặng, rõ ràng đều muốn kết thân với anh."
"Về phần tiền biểu này, ha ha, này cũng chỉ là bình thường thôi.”
“Một mình ông Chu cũng đã đưa đến ba tỷ một trăm linh tám triệu, những người khác dù sao cũng đều khoảng mấy trăm triệu"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167113/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.