*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tất cả mọi người trong phòng đều sững sờ, Vương Kim Liên cũng sửng sốt.
Niên vội kêu lên: "Chú Thụ, chú... chú làm gì vậy?"
Vương Đạt Thụ quay lại tát vào mặt Niên một cái, tức giận nói: "Mày cút ra ngoài cho tao!"
"Vừa nãy ở dưới tầng, tạo cho mày mặt mũi, mày thật sự cho rằng tao sợ mày hả?"
"Không nhìn lại cái dáng vẻ sống dở chết dở của mình đi, chẳng ra làm sao!"
"Còn không cút đi, tao đánh chết mày!"
Vương Kim Liên vội vàng chạy tới: "Anh Niên, anh có sao không..."
Vương Đạt Thụ nắm lấy cánh tay Vương Kim Liên, tức giận nói: "Kéo nó về phòng cho tao!"
"Khóa chặt cửa vào!"
"Cửa sổ thì không cần, nó muốn nhảy, cho nó nhảy!"
"Mẹ kiếp, coi như tao không có đứa con gái này!"
Hai người anh của Vương Kim Liên đưa mắt nhìn nhau, chạy tới kéo Vương Kim Liên đang khóc vào phòng.
Bà mẹ vội vàng chạy tới: "Mấy đứa định làm gì?"
"Bỏ nó ra."
Vương Đạt Thụ tát vào mặt vợ một cái nữa: "Bà cũng cút ngay khỏi đây cho tôi!"
"Nói thay nó thêm một lời, bà cũng nhảy xuống dưới đó cùng nó đi!"
Thấy mẹ bị đánh ngã xuống đất, Vương Kim Linh vội vàng chạy tới đỡ: "Mẹ, đừng nói nữa."
"Bố cũng chỉ vì muốn tốt cho Kim Liên thôi."
Lúc này, Lâm Mạc Huy mới từ cửa bước vào.
Nhìn thấy tình cảnh trong phòng, sắc mặt anh chợt lạnh hẳn.
"Hai anh, thả người ngay!"
Lâm Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167097/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.