Tố Ny lắc đầu: “Con biết bồn tắm chứ, nhà của con có bồn tắm đó.”
“Cái ở nhà chú Lâm mới đúng là bể bơi, là bể bơi rất lớn rất lớn.”
“Hơn nữa, còn có hai cái lận cơ."
"Một cái ở trong sân, một cái ở trong nhà, chơi vui cực.
“Bố nói, cái trong phòng kia đến mùa đông cũng có thể bơi được.”
Tất cả mọi người đều hoang mang, không chỉ có bể bơi mà tận những hai cái?
Xa hoa thế cơ à?
Tạ Ngọc Phương nhịn không được nhìn về phía Lâm Mạc Huy: “Lâm Mạc Huy, Tố Ny nói thật sao?”
“Cậu... nhà cậu thực sự có hai cái bể bơi hả?”
Lâm Mạc Huy cười nhẹ, cũng không trả lời.
Tất cả đều chấn kinh, dáng vẻ Tổ Ny không giống như đang nói dối.
Chẳng lẽ nhà Lâm Mạc Huy thật sự có tiền như vậy sao?
Nhưng nếu trong nhà Lâm Mạc Huy thật sự có tiền như vậy thì tại sao anh ta lại bần cùng đến độ phải đi dọn WC ở bệnh viện được?
Trầm mặc một lát, Triệu Nhiên Thuận thật sự nhịn không được.
Anh ta căn đúng thời cơ nâng một ly rượu đến trước mặt Đặng Tiến Quân.
“Giám đốc Quân, chén rượu này tôi mời anh.”
“Mấy bạn học cũ chúng ta cũng đã lâu không gặp rồi.”
“Đúng đó, hồi còn đi học, tôi đã biết anh không phải là người thường.”
"Bây giờ quả nhiên hơn cả người thường, anh chắc chắn là người giỏi nhất của lớp chúng ta.
“Anh thật khiến bạn học cũ chúng tôi xấu hổ ghê, tất cả mọi người đều không theo kịp bước chân của anh!”
Triệu Nhiên Thuận cười ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167080/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.