Mọi người vui mừng khôn xiết, đây là cơ hội tốt chỉ có một lần trong đời.
Bọn họ đã bao giờ tiếp xúc với một người đàn ông giàu có sở hữu khối tài sản hàng tỷ đâu, càng chưa nói đến người đó còn là bạn học của họ.
Nếu có thể ôm lấy chân cậu ấy, chỉ cần cậu ấy tuỳ ý giúp đỡ họ một chút, vậy thì sau này họ có thể thăng quan tiến chức rồi.
“Thật không ngờ, trong lớp chúng ta lại có thể có người quyền cao chức trọng, xuất hiện một người bạn học cũ bản lĩnh như này!”
Tạ Ngọc Phương xúc động nói.
Những người khác cũng liên tục gật đầu: “Không phải sao? Ai có thể nghĩ tới chứ?”
“Nhưng mà, nghĩ lại, lúc tôi còn đi học, cũng cảm thấy Đặng Tiến Quân không hề đơn giản. Quả thực, giờ đã phát tài rồi!”
“Quào, tôi còn nhớ, hai người chúng tôi khi đó hình như ngồi bàn trước sau nữa.”
“Không phải chứ? Vậy hai người các cậu chắc có quan hệ tốt lắm?”
“Ha ha, đương nhiên rồi, đây gọi là tình bạn cùng bàn đó!”
Mọi người đang hào hứng bàn luận, Lâm Mạc Huy nhàn rỗi ngồi bên cạnh nghe những người này khoe khoang.
Tạ Ngọc Phương liếc mắt nhìn Lâm Mạc Huy, khóe miệng thoáng qua nét khinh thường.
“Lâm Mạc Huy, cậu có muốn về trước không?”
“Buổi họp lớp tối nay thực sự không thích hợp để cậu tham gia.”
Lâm Mạc Huy khẽ cau mày: “Sao không thích hợp?”
Tạ Ngọc Phương cười khinh miệt: “Cậu thấy thế nào?”
“Những người đến đây tham gia buổi họp lớp đều là những người giỏi.”
“Lớp trưởng của chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167076/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.