Hứa Thanh Mây vừa mở mắt ra, đã nhìn thấy Lâm Mạc Huy, nhanh chóng qua một tiếng khóc lên.
Lâm Mạc Huy vội vàng muốn an ủi cô, lúc này, Phương Như Nguyệt vội vàng chạy tới: "Thanh Mây, Thanh Mây không sao, không sao đâu. Không cần phải sợ, mẹ ở đây!"
Phương Như Nguyệt nắm chặt tay Hứa Thanh Mây, Hứa Thanh Mây như vừa nhìn thấy quỷ, một mực đẩy Phương Như Nguyệt ra, kêu sợ hãi: "Đi ra.. mau đi ra.. đừng tới gần tôi..."
Phương Như Nguyệt gấp gáp nói: "Thanh Mây, com làm sao vậy? Là mẹ đây, ta là mẹ con đây!"
Hứa Đình Hùng cũng bận bịu bu lại: "Thanh Mây, con không cần phải sợ, bố mẹ đều ở nơi này!"
Hứa Thanh Mây lần nữa thét lên, giống như là rất e ngại.
Lâm Mạc Huy vội vàng kéo Hứa Thanh Mây về phía sau mình, bất đắc dĩ nói: "Bố mẹ, hai người đừng kích động Thanh Mây.
Cô ấy khí huyết vừa mới khôi phục ổn định, tinh thần bây giờ còn chưa ổn định hoàn toàn, chịu không được kích động đâu!"
Phương Như Nguyệt vội la lên: "Ai kích động nó đâu? Tôi... Tôi cái này không phải là đang nói chuyện với nó à..."
Lâm Mạc Huy: "Bổ mẹ, bữa cơm tối hôm qua là do hai người sắp xếp Thanh Mây rơi xuống một bước này, cũng là do hai người một tay tạo thành. Lúc này, hai người ở đây để cô ấy nhìn thấy, chắc chắn sẽ kích động đến tâm tình của cô ấy."
Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt lập tức xanh xám sắc mặt nói: "Lâm Mạc Huy, cậu có ý gì?
Cậu có phải muốn đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1166994/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.