Lâm Mạc Huy già vo to và không biết phải làm sao: “Mẹ, mẹ hiều lầm rồi." “Số tiền này, một đồng con cũng không tiêu."
Phương Như Nguyệt tức giận đùng đùng nói: “V số tiền kia đi đâu rồi?"
Lâm Mạc Huy: "Đưa cho nhà họ Triệu cà rồi!" "Nhà họ Triệu?" Cà Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt đều kêu lên kinh ngạc.
Lâm Mạc Huy: "Đúng vậy ạ!" "Mẹ quên rồi sao? Vòng ngọc kia của nhà họ Triệu trị giá hơn một nghìn tỷ đồng đấy ạ!" "Con cẩm một nghìn tỷ đến, nói hết nước hết cái, thì mới có thể giải quyết xong chuyện này." "Nếu không phải một nghìn tỷ này, thì chắc chắn Con phải ngồi tù roi."
Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt đều ngoi phịch xuống ghế.
Một lúc lâu sau, Hứa Đình Hùng mới run giọng nói: "Cậu... Sao cậu lại... Sao lại có thể đưa cho bọn họ nhiều tiền như vậy chứ?"
Lâm Mạc Huy: "Bổ, cái vòng ngọc kia trị giá hơn một nghìn tỷ đấy, con còn chưa đưa đủ tiền đâu đấy!"
Phương Như Nguyệt vỗ bàn đứng dậy: "Tôi không quan tâm vòng ngọc của bọn họ trị giá bao nhiêu, cậu phải bồi thường thì lấy tiền của mình mà bồi thường!" "Một nghìn tỷ này cũng không phải của một mình cậu." "Trong đó bao gồm cả các khoản lỗ của Côn dược phẩm Hưng Thịnh, còn có của Thanh Mây, Th Tuyết, thậm chí có cả khoản lỗ của Hoàng Kiến Đình nữa." "Cậu... Một mình cậu, cùng lắm cũng chi được mấy tỷ, ba tỷ rưỡi đã là nhiều nhất có thể rồi." "Cậu dựa vào đâu mà lấy toàn bộ một nghìn tỷ đi bồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1166967/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.