Khi Thăng Bình nghe đến thành viên bạch kim, cô ta đã vui mừng khôn xiết. "Cậu chủ Phong, hóa ra anh là thành viên bạch kim của Bách Hao Hiên!" "Loại thành viên bạch kim thể này, ở thành phố Hải Tân không có nhiều làm đâu." "Thanh Mây, tôi nghe nói ông chủ của cô không phải là thành viên bạch kim, đúng không?" Vẻ mặt cậu chủ Phong đầy tự mãn, các thành viên bạch kim của Bách Hạo Hiên đều thuộc loại cao quý. Cao hơn nữa chỉ có thành viên kim cương. Mà thành viên kim cương, chỉ có những người đứng đầu trong mười gia tộc hàng đầu, những người có thể lực lớn trong gia tộc mới có thể có được. Còn về thành viên bạch kim này, tuy có thua kém một chút so với thành viên kim cương nhưng cũng không phải là thứ mà người bình thường có được. Ở độ tuổi của cậu chủ Phong thì rất ít người có thể trở thành thành viên bach kim. Tính ra chỉ những người thừa kế của mười gia tộc hàng đầu mới có được nó. Vì vậy, cậu chủ Phong hoàn toàn có thể sử dụng tư cách thành viên của mình để đe dọa Lâm Mạc Huy. Bình Binh trông rất phẩn khích, như thể tư cách thành viên bạch kim này thuộc về cô ta. "Lâm Mạc Huy, xem anh còn dám nói về quy tắc của Bách Hạo Hiên trước mặt cậu chủ Phong không?" "Anh có biết anh đã vào Bách Hạo Hiên bằng cách nào không?" "Nếu không phải tôi đón anh vào thì anh đã không thể tự mình vào một nơi cao cấp như vậy rồi!" "Anh còn mặt mũi nào mà lên mặt với thành viên bạch kim sao?" "Cậu chủ Phong, đuổi anh ta đi đi. Loại người này không xứng ở một nơi cao cấp như thế này!" Hứa Thanh Mây lo lăng: "Thăng Bình à..." Thăng Bình nói thẳng: "Thanh Mây, cậu đừng nói chuyện, tớ làm điều này vì lợi ích của cậu đấy!" "Loại người như Lâm Mạc Huy không xứng ngồi cùng với cậu!" "Lâm Mạc Huy, nếu còn hiểu chuyện thì mau cút ra ngoài đi, đừng để lát nữa bị ném ra ngoài, sẽ mất mặt đấy!" Hứa Thanh Mây còn muốn nói chuyện, nhưng Lâm Mạc Huy đã phủ đầu nói: "Cậu chủ Phong, anh có chắc muốn làm loạn ở Bách Hạo Hiên không?" Cậu chủ Phong ngạo nghề nói: "Cái này không gọi là náo loạn, cái này gọi là chỉnh đốn." "Xem dáng vẻ của anh thì có vẻ rất không cam tâm nhỉ?" "Được, vậy tôi sẽ cho anh biết khoảng cách giữa tôi và anh lớn như thế nào!" Cậu chủ Phong vẫy vẫy cánh tay: "Đi, gọi người phục vụ của Bách Hạo Hiên đến đây." "Nói cho bọn họ biết, tôi muốn chỉnh đốn chỗ này!" Một vài kẻ nịnh bợ lập tức chạy đi, ngay sau đó mang theo một người phục vụ chạy trở về. "Nhìn thấy không?" "Chính là tên kia, ném anh ta ra ngoài!" "Cậu chủ nhà tôi muốn chỉnh đốn tên này, đừng ảnh hưởng đến tâm trạng ăn cơm của cậu chủ Phong nhà tôi!" Một kẻ nịnh bợ hét lên. Thăng Bình cũng chỉ vào Lâm Mạc Huy cười nói: "Đúng vậy, chính là tên rác rưởi này!" "Ăn đồ Tây mà lại dùng đũa, thật mất mặt". "Mau ném đi, đừng để anh ta làm ô uế nhà hàng cao cấp như vậy!" Người phục vụ có vẻ hơi ngượng ngùng, nói nhỏ: "Cậu chủ Phong, mọi người đều là đến đây ăn cơm, cần gì căng thẳng như vậy chứ?" Cậu chủ Phong cả giận: "Cậu có ý gì?" "Tôi là thành viên bạch kim của Bách Hạo Hiên. Tôi muốn đuổi một người không có thể thành viên, điều này có gì không ổn sao?" "Bách Hạo Hiên của các người không phải là một hệ thống phân cấp thành viên sao?" "Tôi là một thành viên cấp cao như vậy lại không thể đuổi được một thành viên cấp thấp sao?" Người phục vụ vẻ mặt xấu hổ: "Cậu chủ Phong, đúng là thành viên cấp cao có quyền này." "Nhưng, cái này... cái này." Cậu chủ Phong tức giận nói: "Đừng có nói với tôi cái này cải kia gì hết, đuổi anh ta ra ngoài ngay!" "Nếu không tôi sẽ đích thân đến gặp quản lý của cậu và bảo anh ta xử lý chuyện này!" Người phục vụ vẻ mặt bất lực: "Cậu chủ Phong, anh... nếu anh cứ đòi hỏi như vậy, tôi thật sự xin lỗi. Tôi... tôi chỉ có thể mời anh đi ra ngoài!" Cậu chủ Phong không khỏi sửng sốt: "Cậu... cậu có ý gì?" Thăng Bình trợn tròn mắt mà lên mặt mắng chửi: "Đồ chết tiệt, cậu không có mặt à?" "Cậu chủ Phong là thành viên bạch kim của các người, cậu lại muốn đuổi cậu chủ Phong ra ngoài sao?" "Cậu bị ngốc hay là bị điện hả?" Cậu chủ Phong cũng tức giận: "Mẹ nó, tôi cho cậu một cơ hội, mau chóng sửa đổi lời nói của cậu đi!" "Mau xin lỗi cậu chủ Phong của chúng tôi, nếu không chúng tôi sẽ phá nát Bách Hạo Hiên của cậu đấy!" Người phục vụ bất lực thở dài: "Cậu chủ Phong, lời này là chính anh tự nói." "Hệ thống thành viên, thành viên cấp cao có thể yêu cầu thành viên cấp dưới rời đi." Cậu chủ Phong nhìn châm chắm: "Đúng vậy, vậy tại sao cậu lại bảo tôi đi?" Người phục vụ nhìn Lâm Mạc Huy: "Nhưng mà, anh Huy là thành viên cao cấp nhất của chúng tôi ở đây đi!" "Muốn đuổi anh Huy đi, vậy chúng tôi chỉ có thể để anh Lời này vừa được thốt ra liền khiến mọi người đều sửng sốt. Những người xung quanh đang xem náo nhiệt đều ngẩn ra. Theo quan điểm của họ, Lâm Mạc Huy chỉ là một tên vô dụng yếu đuổi. Cậu chủ Phong muốn đuổi anh ra ngoài, hắn là anh không thể tiếp tục ở lại chỗ này. Bởi vì Bách Hạo Hiên sẽ không xúc phạm thành viên bạch kim chỉ vì một người không có thẻ thành viên. Nhưng ai có thể ngờ rằng lại có một sự đảo lộn như vậy. Hóa ra Lâm Mạc Huy là thành viên cao cấp nhất ở đây? Ai cũng thắc mắc không biết mình có nghe nhầm không! Thăng Bình cả kinh nói: "Cậu... cậu nói cái gì?" "Lâm Mạc Huy là thành viên cao cấp nhất của các người sao?" "Cậu điện à?" "Anh ta chỉ là con rể của nhà họ Hứa mà thôi, anh ta là đồ rác rưởi. Anh ta sao lại là thành viên cao cấp nhất ở đây được?" "Chết tiệt, cái nơi chết tiệt gì thể này." "Người điên lại có thể làm bồi bàn sao?" "Ra vậy, Bách Hạo Hiên này chẳng qua chỉ có vậy mà thôi!" Mọi người cũng nghi ngờ nhìn người phục vụ, hoài nghi không biết người phục vụ có ngốc không. Đúng lúc này, một giọng nói lạnh như băng từ trên lầu truyền đến: "Cậu ta không điên cũng không ngốc!" Mọi người quay đầu lại thì thấy giám đốc Phương từ trên lầu bước xuống, gây ra một trận xôn xao. Giám đốc Phương là người phụ trách Bách Hạo Hiên, cũng là một nhân vật có tiếng ở thành phố Hải Tân. "Hóa ra là chủ Phương!" "Chú Phương, đã lâu không gặp!" Cậu chủ Phong tươi cười chào hỏi và muốn bắt tay giảm đốc Phương. Nào ngờ, giám đốc Phương lại phớt lờ anh ta và sải bước đến chỗ Lâm Mạc Huy. "Cậu Huy, tôi xin lỗi." "Tôi không biết cậu ở đây nên sắp xếp không chu đáo, xin thứ lỗi cho tôi!" Tất cả mọi người đều sửng sốt, một người địa vị cao như giám đốc Phương sao có thể khách sáo với Lâm Mạc Huy như vậy? Cậu chủ Phong vội vàng đi tới: "Chú Phương, bác làm sao vậy?" "Có phải bác nhận sai người không?" "Đây... đây không phải chỉ là một thằng con rể ăn bám thôi sao?" "Người phục vụ nhận nhầm người thì thôi đi, sao đến bác cũng nhận nhầm chứ?" Giám đốc Phương vỗ vai người phục vụ: "Những gì cậu ta nói đều là sự thật!" "Cậu Huy chính xác là thành viên cao cấp nhất nơi này của chúng tôi, thành viên chỉ tôn!" "Bách Hạo Hiên chỉ có ba thẻ chí tôn, và cậu Huy là chủ "Ra vậy, Bách Hạo Hiên này chẳng qua chỉ có vậy mà thôi!" Mọi người cũng nghi ngờ nhìn người phục vụ, hoài nghi không biết người phục vụ có ngốc không. Đúng lúc này, một giọng nói lạnh như băng từ trên lầu truyền đến: "Cậu ta không điên cũng không ngốc!" Mọi người quay đầu lại thì thấy giám đốc Phương từ trên lầu bước xuống, gây ra một trận xôn xao. Giám đốc Phương là người phụ trách Bách Hạo Hiên, cũng là một nhân vật có tiếng ở thành phố Hải Tân. "Hóa ra là chủ Phương!" "Chú Phương, đã lâu không gặp!" Cậu chủ Phong tươi cười chào hỏi và muốn bắt tay giảm đốc Phương. Nào ngờ, giám đốc Phương lại phớt lờ anh ta và sải bước đến chỗ Lâm Mạc Huy. "Cậu Huy, tôi xin lỗi." "Tôi không biết cậu ở đây nên sắp xếp không chu đáo, xin thứ lỗi cho tôi!" Tất cả mọi người đều sửng sốt, một người địa vị cao như giám đốc Phương sao có thể khách sáo với Lâm Mạc Huy như vậy? Cậu chủ Phong vội vàng đi tới: "Chú Phương, bác làm sao vậy?" "Có phải bác nhận sai người không?" "Đây... đây không phải chỉ là một thằng con rể ăn bám thôi sao?" "Người phục vụ nhận nhầm người thì thôi đi, sao đến bác cũng nhận nhầm chứ?" Giám đốc Phương vỗ vai người phục vụ: "Những gì cậu ta nói đều là sự thật!" "Cậu Huy chính xác là thành viên cao cấp nhất nơi này của chúng tôi, thành viên chỉ tôn!" "Bách Hạo Hiên chỉ có ba thẻ chí tôn, và cậu Huy là chủ nhân của một trong số đó!" Tất cả mọi người đều náo động, tất cả đều quá mức kinh ngạc. Khi người phục vụ nói điều này thì mọi người vẫn còn nghi ngờ. Nhưng chính miệng giám đốc Phương đã xác nhận thì không còn ai nghi ngờ chuyện này nữa. Cậu chủ Phong sững sờ, đây là cái quỷ gì? Anh ta đã nghe nói về thẻ chí tôn nhưng anh ta chưa bao giờ được sử dụng nó trước đây. Nghe nói tổng cộng chỉ có ba chiếc, và một trong số chúng đã được trao cho Nam Bá Lộc. Ngay cả các bậc cha chủ trong nhà họ Chu cũng không đủ tư cách lấy Thẻ chí tôn mà chỉ nhận được thẻ kim cương. Làm thế nào mà tên ở rể này lại có được Thẻ chí tôn? Cấp độ thành viên của hắn còn cao hơn cả chủ nhân của mười gia tộc hàng đầu? "Chú Phương, bác... có nhầm không?" "Anh ta chỉ là một tên ăn bám rác rưởi!" "Sao anh ta lại có thể có được thẻ chí tôn?" "Anh ta... chắc chắn là anh ta ăn trộm rồi!" "Chú Phương, chú có thể điều tra, anh ta chỉ là một tên trộm thôi!" Giám đốc Phương rất tức giận: "Đủ rồi!" "Câm miệng cho tôi!" "Cậu chỉ là một thành viên bạch kim, còn dám vô lễ với thành viên chí tôn như vậy sao!" "Người đầu, đá cậu ta ra ngoài cho tôi!" "Còn nữa, hủy bỏ luôn thẻ thành viên của cậu ta!" "Từ nay về sau, cậu ta không được bước vào Bách Hạo Hiện nửa bước!" nhân của một trong số đó!" Tất cả mọi người đều náo động, tất cả đều quá mức kinh ngạc. ngờ. Khi người phục vụ nói điều này thì mọi người vẫn còn nghi Nhưng chính miệng giám đốc Phương đã xác nhận thì không còn ai nghi ngờ chuyện này nữa. Cậu chủ Phong sững sờ, đây là cái quỷ gì? Anh ta đã nghe nói về thẻ chí tôn nhưng anh ta chưa bao giờ được sử dụng nó trước đây. Nghe nói tổng cộng chỉ có ba chiếc, và một trong số chúng đã được trao cho Nam Bá Lộc. Ngay cả các bậc cha chú trong nhà họ Chu cũng không đủ tư cách lấy Thẻ chỉ tôn mà chỉ nhận được thẻ kim cương. Làm thế nào mà tên ở rể này lại có được Thẻ chỉ tôn? Cấp độ thành viên của hắn còn cao hơn cả chủ nhân của mười gia tộc hàng đầu? "Chú Phương, bác... có nhầm không?" "Anh ta chỉ là một tên ăn bám rác rưởi!" "Sao anh ta lại có thể có được thẻ chỉ tôn?" "Anh ta... chắc chắn là anh ta ăn trộm rồi!” "Chú Phương, chú có thể điều tra, anh ta chỉ là một tên trộm thôi!" Giám đốc Phương rất tức giận: "Đủ rồi!" "Câm miệng cho tôi!" "Cậu chỉ là một thành viên bạch kim, còn dám vô lễ với thành viên chí tôn như vậy sao!" "Người đâu, đá cậu ta ra ngoài cho tôi!" "Còn nữa, hủy bỏ luôn thẻ thành viên của cậu ta!" "Từ nay về sau, cậu ta không được bước vào Bách Hạo Hiện nửa bước!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]