Lâm Mạc Huy nhíu mày, anh cũng không hề nghĩ tới Hạ Vũ Tuyết sẽ nói như vậy.
Giám đốc Toàn lập tức eo, lạnh lùng nói: "Quý ông đây cho dù có thiệp "Nhưng nếu đã dám làm hư quần áo của người khác, vung tay đánh người ở chỗ này thì vẫn phải gánh vác trách nhiệm pháp luật!" "Hay là này đi, chúng ta giải quyết bằng pháp luật, giao chuyện này cho cảnh sát xử lý có được không?"
Mọi người xung quanh đều lộ vẻ mặt cười nhạo, cuối cùng thì Lâm Mạc Huy cũng bị đuổi ra ngoài.
Lâm Mạc Huy: một chút, tôi muốn gọi điện "Sao nào? Muốn tìm người giúp đỡ à?" Hứa Thanh Tùng cười: “Muốn gọi Hứa Thanh Mây đến cứu anh à?" "Cũng không bàn đến chuyện Hứa Thanh Mây có thể cứu anh được hay không, nhưng việc anh mang theo một cô gái khác bên người thì anh tính giải thích như thế nào với Hứa Thanh
Mọi người ở xung quanh cũng bàn tán sôi là không biết xấu hổ, bản thân là một tên con rể ở rể nhà vợ mà còn dám ở bên ngoài chân đạp nhiều thuyền, cũng không xem lại mình xem." "Bản thân là một tên bám váy đàn bà mà còn dám nuôi bồ nhí ở bên ngoài, tôi chưa bao giờ nhìn thấy một tên đàn ông nào vô liêm như vậy!" là tên rác
Khuôn mặt của Hạ Vũ Tuyết lạnh như băng, nghĩ đến việc mình còn mang Lâm Mạc Huy đi vào đây, đúng là sỉ nhục mà! Ai ngờ Lâm Mạc Huy lại cầm điện thoại đi đến trước mặt cô ấy: “Điện thoại của ông nội cô."
Hạ Vũ Tuyết giận dữ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1166889/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.