Sắc mặt Hoàng Vĩnh Phong trắng bệch: "Cái này... Cái này là gì đây?" "Làm thế nào có thể có một quan tài nhỏ như vậy?" "Bên trong chẳng lẽ là một đứa bé sao?"
Lâm Mạc Huy: "Không cần sợ hãi, bên trong chỉ là xác chết của một con mèo” “Xác chết của mèo?"
Lâm Mạc Huy nhẹ giọng nói: "Quan tài cao cấp, chứa đầu mèo, nằm dài." “Đây là muốn cho người của nhà họ Hoàng toàn bộ đều bị diệt!" "Tổng giám đốc Phong, vợ của ông chỉ sợ là không nói thật." "Thù hận giữa bà ta và vị đại sư này, chỉ sợ không đơn giản là như vậy."
Hoàng Vĩnh Phong mở quan tài nhỏ ra nhìn, bên trong đặt, quả nhiên là một con mèo chết.
Sắc mặt ông ta thay đổi nhanh chóng, lập tức gọi điện thoại cho VỢ.
Qua không bao lâu, Hoàng Vĩnh Phong thất hồn lạc phách đi tới: “Người bà ấy phái đi, đã cắt đứt một chân con trai vị đại sư kia, vĩnh viễn không đi được nữa rồi..."
Lâm Mạc Huy thở dài: "Khó trách người ta yểm chết toàn bộ các người!" "Tổng giám đốc Phong, không phải tôi nói ông." “Người vợ này của ông, sau này phải chú ý quản chặt một chút." “Bằng không, phiền toái chỉ có thể là càng nhiều."
Hoàng Vĩnh Phong cham rãi gật đầu: “Cậu Mạc Huy, cậu chỉ dạy rất đúng." "Về sau, tôi nhất định sẽ trông coi bà ta nghiêm khắc, tuyệt đổi không để cho bà ta lại gây ra chuyện thị phi!" Lâm Mạc Huy nhìn Hoàng Vĩnh Phong thật sâu, kỳ thật với địa vị của Hoàng Vĩnh Phong này, không ít đàn ông đều sẽ vứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1166883/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.