08.
Tiếng chim hót thứ tám.
Khúc tình ca duy nhất.
"Vưu Minh Viễn. Đến giờ ăn rồi, lấy bàn ra thôi."
"Vưu Minh Viễn, hoa tới nè. Thơm quá, anh ngửi thử đi."
"Vưu Minh Viễn, táo ở trong chén. Em rút quần áo về sẽ kiểm tra anh ăn hết chưa."
"Vưu Minh Viễn, em phát hiện đám mây kia giống như con kỳ lân. Mình ra ngoài đi dạo nha."
"Vưu Minh Viễn, đêm nay nhiều sao hơn mấy đêm trước. Anh xem thử coi, em có đếm sai không."
Một đêm nào đó của nửa năm sau, Nguyễn Tuyên cũng nằm bên cạnh Vưu Minh Viễn như thường lệ. Hắn thận trọng tránh kim truyền dịch trên mu bàn tay anh, ôm chặt lấy thân thể gầy còm này. Vưu Minh Viễn cố gắng mở to mắt, nhìn về phía ô cửa sổ bên trái. Anh dịu dàng vuốt ve vành tai của Nguyễn Tuyên.
"Một, hai..." Nguyễn Tuyên đếm sao cẩn thận.
"Mười ba, mười bốn." Hắn quay đầu, ngạc nhiên nhìn Vưu Minh Viễn. "Đêm nay có tới mười bốn ngôi sao trên bầu trời của hai mình."
Nguyễn Tuyên rướn người lên, thơm cái chóc vào mặt Vưu Minh Viễn: "Cho em hôn anh mười bốn cái nào."
Khuôn mặt tái nhợt hiện lên nụ cười vui vẻ. Vưu Minh Viễn cố sức nghiêng đầu về phía Nguyễn Tuyên, để hắn hôn mình dễ hơn: "Mười lăm mới đúng, em à."
Khi mặt trời còn chưa ló dạng, Nguyễn Tuyên đã tỉnh dậy. Hắn trông thấy Vưu Minh Viễn thức trắng cả đêm, bờ mi dài che khuất đôi mắt bơ phờ của anh. Vưu Minh Viễn như đã trút cạn sức lực cuối cùng, anh đang thở dốc từng nhịp.
Nguyễn Tuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ngan-tieng-hot-vang-trong-bui-man-gai/225735/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.