*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
05.
Tiếng chim hót thứ năm.
Nguyễn Tuyên giật mình tỉnh dậy không phải vì lạnh, mà vì nóng.
Vưu Minh Viễn sốt cao vào nửa đêm. Anh đã rơi vào trạng thái mê man, lẩm bẩm những câu từ không rõ. Nguyễn Tuyên đứng dậy lôi ra một chiếc chăn bông khác trong tủ quần áo. Hắn đắp cho người đàn ông suýt chút nữa đã hù mình mất hồn mất vía.
Nguyễn Tuyên nhìn chăm chú Vưu Minh Viễn đang toát đầy mồ hôi lạnh mà trong lòng sốt ruột như con kiến bò trên chảo nóng. Nghĩ đoạn, Nguyễn Tuyên vội vàng cởi áo khoác của mình ra. Hắn ngồi ở đầu giường, ôm ghì anh vào lòng.
Chợt, hắn nhớ về khu nhà ngang* ngày mình còn nhỏ. Môi trường còn tồi tệ hơn căn nhà thuê này gấp trăm lần. Mẹ từng dỗ hắn ngủ trong tư thế ôm ấp như vầy. Hắn cảm tưởng không nơi nào có sánh bằng vòng tay của mẹ.
[1] Khu nhà ngang (筒子楼): gọi là kiến trúc nhà ngang (kiến trúc kiểu nhà lính),một hành lang dài nối liền với nhiều nhà đơn.
Nguyễn Tuyên bắt chước dáng vẻ của mẹ cốt trấn an Vưu Minh Viễn: "Cố chịu một chút, lát nữa thì hết đau."
"Anh đừng sợ." Hắn nói nhỏ bên tai anh. "Em ở bên anh. Anh đừng sợ."
Vưu Minh Viễn dần dần lấy lại ý thức. Anh loay hoay với thứ gì đó dưới lớp chăn bông. Nguyễn Tuyên thấp giọng: "Anh làm gì vậy?" Vưu Minh Viễn rên khẽ. "Tay."
Vì thế đôi tay vượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ngan-tieng-hot-vang-trong-bui-man-gai/225732/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.