03.
Tiếng chim hót thứ ba.
Đi qua một lối đi dài hẹp là không gian Phật điện thoáng đãng, toàn bộ bức tường bên trái được bao phủ bởi những bức bích họa. Vài ngọn đèn Phật bằng dầu hỏa sáng lên trong tầm nhìn mờ tối. Các nhà sư thì đang gõ mõ tụng kinh, từng câu chú ngữ nhẹ nhàng rót vào tai Nguyễn Tuyên.
Hắn nhìn quang cảnh Phật điện, và quỳ bái như một Phật tử trung thành. Hắn quỳ trên bồ đoàn, thành tâm sám hối lẫn cầu nguyện. Đoạn hắn lảo đảo đứng dậy, khuỷu tay được người khác nâng lên. Người đó là Vưu Minh Viễn.
Ba mươi năm qua, Nguyễn Tuyên đã cố hết sức để sống như một người bằng xương bằng thịt. Nhưng sai một ly, đi một dặm. Linh hồn và thể xác gắn bó chặt chẽ với nhau, vĩnh viễn không thể tách rời. Thể xác sa đọa khiến linh hồn của hắn dính đầy rác rưởi. Hắn chuồi mình vào vũng bùn. Hắn bị người khác sai khiến và không ngừng đày đọa. Cuộc sống của hắn đã dần thay đổi đến mức không nhận ra. Hắn không thể thoát khỏi số phận này. Và điều đáng sợ hơn nữa là hắn đã quen với cuộc sống ô uế như thế.
Không một ai nâng niu và tôn trọng hắn. Thậm chí hắn bắt đầu nảy sinh cảm giác chán ghét với bản thân. Chúng giày vò hắn trong thời gian dài khiến hắn chỉ muốn kết thúc mọi thứ.
Khóe mắt đỏ bừng trở lại bình thường. Nguyễn Tuyên lấy lòng ôm eo Vưu Minh Viễn, suýt chút nữa đã tuột tay. Hắn nhìn lom lom vào chiếc áo gió trống trải của Vưu Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ngan-tieng-hot-vang-trong-bui-man-gai/225730/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.