Kiếp thứ hai.
12.
Hứa Xuyên Hòa khao khát nụ hôn của Tiểu Linh đến nhường nào, hiện tại hắn đã biết rõ. Dục vọng tựa như con dã thú tức nước vỡ bờ, tình yêu sâu đậm của hắn đang dâng trào cuồn cuộn.
Tiểu Linh mặt nóng như phát sốt, nhiệt độ nước xung quanh cơ thể như đang sôi sùng sục. Hứa Xuyên Hòa không dám xông vào, bấy lâu nay hắn chỉ quấn quýt hai cánh môi mềm mại kia, không có gan nếm thử hương vị ngọt ngào trong miệng.
Vừa ngâm mình trong hồ vừa hôn nhau, khi lên bờ vẫn chưa hề dừng lại. Hứa Xuyên Hòa ướt sũng cả người, còn Tiểu Linh thì nằm sát vào hắn. Quần áo lạnh lẽo, nhưng hai người lại toát mồ hôi.
Tiểu Linh bấu vào vai Hứa Xuyên Hòa, hít thở gấp đến khi mặt trời lên cao. Cậu choáng váng dựa vào ngực hắn, vừa nghịch ngón tay Hứa Xuyên Hòa vừa hỏi: "Sao em cứ luôn thấy mình hôn chưa đủ nhỉ?"
Hứa Xuyên Hòa không đáp, kỳ thực hắn cũng vậy. Nhưng hiện giờ không thể phân tâm, hắn đang tập trung lý trí cốt đè nén dục vọng nóng cháy trong lòng.
"A Xuyên, anh dạy em đi." Ánh mặt trời rơi trên tấm lưng của Tiểu Linh, thân thể cậu tinh khôi như viên ngọc quý. Mặt cậu buồn xo, khẽ hỏi. "Còn cách nào khác thể hiện "em yêu anh nhất" không?"
Hứa Xuyên Hòa nhắm mắt nín thở, cố trấn định lại và nói: "Hết rồi."
"Vậy à." Tiểu Linh gật đầu trong tiếc nuối. Đoạn cậu vén áo Hứa Xuyên Hòa lên. "Ướt hết rồi nè. Em nhóm lửa phơi cho anh ha."
Hứa Xuyên Hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ngan-chon-tinh-nhan/1026592/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.