Huyền nhìn thẳng lên phía trần nhà. Nàng cảm thấy mệt mỏi quá chừng. Chân tay nàng hình như bị bọc trong một lớp chì. Có lẽ nàng đau mắt. Phải nhờ Petre khám bệnh xem sao.
Cố hít một hơi yếu đuối, nàng từ từ chống khuỷu tay ngóc dậy.
Bất chợt, Gheria rú lên.
Trong phòng ăn sáng, bác sĩ Petre Gheria giật mình rời tờ báo nhìn lên. Trong khoảnh khắc ông đẩy chiếc ghế ra sau, quẳng khăn ăn lên bàn, chạy vội về phòng giữa nhà. Ông lao nhanh qua căn phòng trải thảm đỏ và nhảy lên cầu thang từng hai bước một.
Ngồi ở đầu giường, Alexis kinh hoàng nhìn lên người mình: một vệt máu đọng lại.
Bác sĩ Gheria ra hiệu đuổi người tớ gái đứng lặng người ở cửa phòng há hốc miệng nhìn bà chủ. Ông đóng cửa và vội quay lại với vợ. Nàng hổn hển:
- Petre!
- Từ từ em ạ!
Ông đỡ vợ nằm ngửa ra trên chiếc gối hoen máu.
- Petre, cái gì vậy anh? – Nàng khẩn khoản.
- Cứ nằm yên đi em – Ông ta đưa tay lướt ngang ngực vợ, dò xét. Bỗng nhiên ông nín thở. Nghiêng đầu vợ qua một bên, ông kinh hoàng nhìn ngây dại vết thương nhỏ trên cổ nàng và dải máu ươn ướt hãy còn tuôn ra từ đó.
- Trời ơi, cổ họng em!
- Không, đó chỉ là…
Bác sĩ Gheria không nói hết câu ông biết rõ đó là cái gì. Alexis bắt đầu run rẩy :
- Trời ơi! Trời ơi!
Bác sĩ Gheria đứng dậy quày quả bước vào phòng rửa mặt. Ông mở nước vòi rồi quay vào chùi vết máu. Chỗ bị thương bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ma-nguyen-ngoc-ngan/3750337/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.