Nghiêm nhìn Đào gắt nhẹ :
− Thôi đi , nói bậy nói bạ không à
Đào run run kéo cánh tay Nghiêm và trì triết nói :
− Anh Hai ơi anh Hai , em thấy anh nên đem đi chôn đi anh Hai ơi , mang ra nghĩa địa chôn lại đi anh Hai , trả lại cho bả đi anh. Nó không xài được đâu anh. Em sợ lắm rổi anh Hai ơi.
Trước cặp mắt ngơ ngác của Huệ , Nghiêm vội đứng dậy lôi Đào lên nhà và mắng :
− Cái gì, cái gì vậy , bộ mày xỉn rồi hả ? Nói gì đâu không à , có bà xã của tao , mày làm ơn đừng có nói bậy nói bạ nghe chưa ? Hai đứa ra hẳn ngoài sân trước , Nghiêm nổi nóng nhắc lại :
− Tao thấy bửa nay mày khùng rối đó Đào. Trước mặt vợ tao nói gì kỳ cục vậy ? Nó nghi bây giờ đó.
Đào lắc đầu mếu máo nói :
− Anh Hai ơi , bàn tay của bả…. anh để đâu rồi anh Hai ?… Anh Hai….đem chôn lại đi anh Hai…anh Hai ơi em xin anh mà…cái vụ này em sợ quá à , không được đâu anh Hai !
Nghiêm lại cắt ngang :
− Cái gì vậy ? Mày nói cái gì vậy ? Tao không hiểu .
Đào vừa thở vừa kể :
− Anh biết hôn , em đang ngồi ăn hủ tiếu ở ngoài chợ , tiệm Thanh Xuân anh biết mà. Mới tức thì hồi nãy đó , bà ấy bước vô đứng ngay trước mặt của em xin tiền , em tưởng là con mẹ ăn xin , em định đuổi bả đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ma-nguyen-ngoc-ngan/3750318/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.