Đang đi thì Hầu Ca chợt nhìn thấy mấy bóng hình quen thuộc. Chính là tên Đạo Sư của Cực Lạc Cốc đã suýt cho nó ăn hành hôm trước cùng mấy tên sư đệ, sư muội của hắn. Do đang bực mình chuyện Mỹ Miêu không nói chuyện với mình, lại nhìn mấy tên này không vừa mắt từ lâu, cộng thêm với chút hiếu thắng do mới lĩnh ngộ được trượng ý, lại thăng cấp Tứ Tinh gần đây, Hầu Ca quyết định chơi khăm mấy tên Cực Lạc Cốc này một chút.
Thế nhưng, tính của Hầu Ca vốn không phải loại tự dưng đi gây chuyện thị phi; lại thêm, kể cả tính vó vốn vậy, nó cũng không thể cứ thế nhảy lên đòi đánh nhau được. Làm vậy nếu thắng thì không sao, thế nhưng nếu thua thì sẽ rất mất mặt. Tuy dây thần kinh xấu hổ Hầu Ca tự nhận đã đứt từ lâu, thế nhưng mặt mũi của Đạo Quán và ông nội thì nó vẫn muốn giữ gìn.
Đó là chưa kể đến, tuy Hầu Ca tự tin, nhưng nó cũng không phải ngu. Người đời có câu, “Hai đánh một, không chột cũng què.” Ở đây có một mình nó, mà đám Cực Lạc Cốc có đến năm sáu tên. Nguyên cái tên sư huynh Lục Tinh kia nó đã không hoàn toàn dám chắc, nếu cộng cả đám còn lại, rõ ràng là nó bất lợi. Nếu cả cái mác “chính nghĩa” cũng không có được nữa thì đám người đứng xem chắc gì đã không tranh thủ “chó cắn áo rách”? Nếu đánh không lại mà đến chạy cũng bị cản thì thảm lắm.
Đang phân vân, Hầu Ca lại nghĩ tiếp, “Mình nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-xu-mong/2062256/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.