Chương trước kể song song hai dòng sự kiện. Hồi cuối tháng 8/2005, Hầu Ca đang leo Tụ Hồn tháp. Còn bốn tháng sau, Hầu Ca đang chuẩn bị hấp thu sức mạnh của Hỏa Hồn Hầu trong người nó. Liệu chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo? Mời các đạo hữu đọc chương này để biết.
Tháng 12 năm 2005.
Lúc này Hầu Ca không dám chậm trễ, vội vàng ngồi thiền xuống trước mặt Hỏa Hồn Hầu, chuẩn bị hấp thu sức mạnh dò rỉ ra từ con ma thú này. Việc lúc này nó cần làm là nhanh chóng chuyển hóa sức mạnh, đề thăng thực lực. “Chết tiệt! Sao lại có thứ kinh khủng như thế này ẩn nấp trong linh hồn mình chứ?!” Hầu Ca thầm mắng. Tuy chưa tiếp xúc nhiều, nhưng nó có thể cảm nhận được Hỏa Hồn Hầu này vô cùng cường hãn, tà ác.
Nếu ma thú này tỉnh lại, chưa biết chừng sẽ đoạt xá, chiếm cứ cơ thể nó. Mà ma thú thực lực kinh khủng như vậy nếu ra tay, một kẻ chưa đến Đạo Sư như nó hiện tại, há có thể đọ lại? Nhưng nếu bây giờ, hấp thu được càng nhiều sức mạnh của ma thú này mà nói, tức là làm bản thân mình mạnh lên, cũng như làm con ma thú này yếu đi, sau này nếu xảy ra tranh chấp cơ hội có thể đối kháng, giữ quyền khống chế thân thể cũng là tăng thêm một chút. Hầu Ca từ bé đến giờ chưa bao giờ biết cái gì gọi là bỏ cuộc, tất nhiên cũng không vì loại tình cảnh này mà tuyệt vọng.
“Dù gì con vượn chết tiệt này chả phải vẫn còn ngủ say chưa tỉnh sao? Bản thiếu gia chỉ cân tại đây hút hết sức mạnh của ngươi, đề thăng thực lực, sau này ngươi có tỉnh lại cũng có thể làm gì được ta?” Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Hầu Ca cũng không dám thật sự coi thường Hỏa Hồn Hầu. Ma thú mạnh mẽ có thể đấu ngang tay với các Hầu Vương trong Hội Đồng Hầu Vương Xứ Mộng, há có thể đơn giản? Tuy Hầu Ca vẫn chả biết cái “Hội Đồng Hầu Vương Xứ Mộng” trong miệng ông nội nó mạnh yếu ra sao, nhưng theo nó suy đoán, Tề Thiên Đại Thánh cũng là một vị đi. Thần tượng số một của bản thiếu gia, há có thể dễ đánh, vậy mà tên này cũng đánh ngang tay được, vậy tức là sức cũng phải gần bằng hoặc ngang ngang cái tên Lục Nhĩ Di Hầu trong Tây Du Ký đi.
Mà ma thú như vậy, bị giam trong linh hồn có nó, kể cả có trong trạng thái ngủ say, nó cũng tuyệt nhiên không tin ma thú này hoàn toàn không có khả năng phản kháng. Chưa kể, nó hoàn toàn không biết tại sao Hỏa Hồn Hầu này ngủ say, nếu không may táy máy làm sai chuyện gì, con ma thú này tỉnh, thì biết tính làm sao?
Tuy nhìn thấy Hỏa Hồn Hầu này bị xích tứ chi đấy, nhưng Hầu Ca vẫn không an lòng, “Chắc gì mấy cái dây xích mỏng kia đã không rỉ? Mà xích trong linh hồn nhìn như sắt vậy có phải làm bằng sắt không? Xích trong tiềm thức có rỉ được không? Rỉ sắt liệu có ảnh hưởng gì đến linh hồn hay đầu óc mình không?” Điều này vẫn là điều mà nó thắc mắc khi xem mấy phim, truyện mà có mấy cái lồng hay xích trong tiềm thức nhân vật. “Ách, khoan đã! Tự dưng nghĩ mấy cái này làm gì?”, Hầu Ca chợt tự đề tỉnh mình, vỗ vỗ trán mấy cái, “Tập trung vào chuyên môn!”
Nghĩ thông, cuối cùng Hầu Ca một mực tập trung vào bắt đầu hấp thụ sức mạnh của Hỏa Hồn Hầu. Khí tức và sức mạnh này thực ra bốn năm tháng nay (thời gian địa cầu với Xứ Mộng không đồng nhất) nó đã sử dụng trong giao tranh không ít lần, nên cũng không còn quá xa lạ.
Tuy nhiên khác biệt là trước nay nó mới chỉ là mượn sử dụng, còn hiện tại là đem hấp thu, luyện hóa. Từng đạo sức mạnh Hỏa Hồn Hầu theo chỉ huy của linh hồn Hầu Ca dung nhập vào cơ thể, kinh mạch của nó. Tình huống này mấy phút đầu diễn ra không có vấn đề gì. Sức mạnh này cứ thế dễ dàng dung nhập vào cơ thể nó, chảy xuôi theo kinh mạch, dẫn ra khắp cơ thể, khiến Hầu Ca gặp một loại cảm giác thư sướng.
Mà ở bên ngoài, ông nội Hầu Ca thấy khí tức của Hầu Ca trầm ổn cũng khá yên tâm. Tuy nhiên, loại tình trạng này chỉ diễn ra cho vòng vài phút thì xảy ra biến cố...
***
Ngày 27 tháng 8 năm 2005.
Lại nói lúc Hầu Ca đang leo Tụ Hồn tháp thì Khuyến Nhi và Mỹ Miêu đang chia nhau cưỡi Đại bàng bay về phương hướng linh hồn của Thiên Thử và Lê Vị tại Xứ Mộng. Mỹ Miêu lúc này đang bay về phương vị linh hồn của Thiên Thử. Bay không lâu thì đến một cái thị trấn nhỏ ở tại Xứ Mộng. Theo như hướng dẫn của ông nội Hầu Ca, việc mà nó cần làm là tìm ra linh hồn của Thiên Thử, và thuyết phục Thiên Thử theo nó. Việc này nghe thì đơn giản nhưng lại không đơn giản như vậy.
Theo như ông nội của Hầu Ca dặn dò, các linh hồn đều có nhược điểm, mong muốn, và khát vọng. Phàm nhân cũng vậy, mà Nhị giới nhân cũng vậy, ở tại Xứ Mộng, khi linh hồn Nhị giới nhân chưa hạ đài – vượt tháp thành công thì phân nửa linh hồn ngoài tháp luôn là sống trong ước vọng lớn nhất của họ, mà nếu không phải sống trong khát vọng của họ, thì cũng là một vòng tròn tâm lý luẩn quẩn khó thoát. Thử nghĩ xem, làm gì có ai đang sống trong ước vọng thoải mái nhất của họ, lại chịu nghe thuyết phục của người khác đi đến một nơi mà họ không hề biết chứ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]