“Nhớ trưa nay, ngủ lâu lâu một chút cho bọn tớ có đủ thời gian hành động”, Hầu Ca lúc này đang nói chuyện điện thoại với Thiên Thử tại phòng khách nhà con Khuyến Nhi.
Ba hôm trước, sau khi nhận tin từ ông nội, nó đã ngay lập tức gọi điện cho Thiên Thử và Lê Vị nói qua về tình hình. Bọn trẻ quyết định sẽ nhân lúc Thiên Thử và Lê Vị ngủ trưa hôm nay để hành động. Phải để là trưa vì nếu để đến tối sẽ rất khó để con Mỹ Miêu có thể xin ra ngoài cũng như hai đứa Hầu Ca, Khuyến Nhi cũng không có cách nào lẻn ra mật thất.
Dù gì chỗ vào mật thất cũng ở ngoài sân nhà chúng mà ban đêm bố mẹ chúng đều khóa cửa ra sân. Bọn Thiên Thử, Lê Vị bình thường tuy không mấy khi ngủ trưa, vì dù gì thì Thiên Thử cũng chuẩn bị vào cấp hai rồi, còn Lê Vị thì đơn giản vì mẹ nó để nó tự do trong việc này, nhưng nếu chúng có ngủ một buổi thì cũng chả có ai nghi ngờ vì dù gì chúng cũng “còn bé”.
Còn về chuyện tại sao lúc này Hầu Ca đang nói chuyện điện thoại ở phòng cách nhà Khuyến Nhi thì thực ra đơn giản là vì điện thoại ở nhà Hầu Ca cố định một chỗ, muốn nói chuyện bắt buộc phải đứng đó, mà đứng nói lâu thì bà nội nó sẽ ra nghe xem nói gì, hoặc tệ hơn là sau đó sẽ chất vấn, trong khi điện thoại nhà Khuyến Nhi thì có thể mang ra phòng khác để nói, tiện lợi và phù hợp hơn nhiều đối với việc mà chúng cần bàn với hai đứa kia.
Hầu Ca cúp máy, rồi đưa điện thoại cho Khuyến Nhi, “Đã dặn lại xong, hai đứa chúng nó tầm một hai giờ chiều gì đó sẽ ngủ, chúng ta lúc đó cần chuẩn bị sẵn sàng.” Lúc này trong phòng khách nhà Khuyến Nhi ngoài Hầu Ca và Khuyến Nhi, còn có con Mỹ Miêu, vì ba đứa chúng lấy lý do “học nhóm, ôn lại bài trước khi vào năm học” nên trên bàn dưới đất có la liệt các loại sách vở tiểu học các môn. Để tiện hành động lần này, con Mỹ Miêu đã đến đây từ sáng, và trưa nay sẽ ăn cùng với gia đình Khuyến Nhi, thằng Hầu Ca đến giờ sẽ vẫn phải chạy về nhà ăn rồi mới quay lại, mà nguyên như vậy thôi nó cũng đã phải múa ba tấc lưỡi làm nha thuyết giáo nửa buổi mới được bà nội nó đồng ý.
Lại nói về Hầu Ca, tuy vừa rồi kịp thời né tránh, không bị đả thương nhưng cũng đã bị đánh xượt qua, linh hồn Hầu Ca cũng hơi bị choáng váng một chút, vội vã lấy một viên đan dược chữa trị linh hồn ra bỏ vào miệng. Nhưng cũng may không quá nặng, nên Hầu Ca nương theo khi linh hồn thủ hộ kia công kích trượt, lắc mình phóng nhanh đến cầu thang lên tầng.
Lên tầng tám, Hầu Ca cũng gác chuyện suy nghĩ xem cô bé kia là ai, tiếp tục tập trung vào nhiệm vụ. Dù sao đi nữa, nó cũng đã rất gần mục tiêu, thử thách sẽ còn khó hơn nhiều so với vừa rồi.
***
Tháng 12 năm 2005.
Đã được tầm thời gian hơn một tuần kể từ khi Hầu Ca nhận được Vô Ảnh Trượng Pháp. Từ hôm đó đến giờ, cơ thể Hầu Ca tại Địa cầu luôn ở trong trạng thái “giả ốm, mê sảng”, mà tại Xứ Mộng thì Hầu Ca ngoài tu luyện cũng chỉ còn tu luyện. Ngoại trừ những lúc Lục Hồng qua nhắc nhở Hầu Ca đã đến lúc tỉnh lại để ăn uống và làm các việc cần thiết tại Địa Cầu ra thì Hầu Ca gần như luôn ở tại Xứ Mộng để luyện tập.
Do thời gian tại Xứ Mộng trôi nhanh hơn ở Địa Cầu, nên Hầu Ca có thể luyện gần một ngày, tỉnh lại ăn trưa, quay lại luyện gần một ngày nữa, rồi lại tỉnh lại ăn tối. Mà do cơ thể Nhị giới nhân đặc thù nên cũng không bị quá mỏi mệt, do tính ra thì cơ thể ở Địa Cầu của Hầu Ca ngủ gần như cả ngày, còn cơ thể tại Xứ Mộng của Hầu Ca thì ngoại trừ khỏe hơn ở Địa Cầu rất nhiều, cũng được nghỉ ngơi đầy đủ khi Hầu Ca trở về Địa Cầu ăn uống. Chỉ có linh hồn của Hầu Ca thì đúng là hơi lao lực quá độ, do luyện tập khá căng thẳng.
Nhưng linh hồn nhị giới nhân vốn cường đại, lại thêm trợ giúp từ ông nội Hầu Ca, dù gì cũng là Dược Sư thất phẩm sơ cấp, nên cũng không có gì đáng ngại. Tuy bình thường thì ông cũng sẽ không ủng hộ loại tu luyện phá sức này, nhưng lần này ông hiểu Hầu Ca cần tăng thực lực gấp ra sao nên cũng tạo ngoại lệ, trợ giúp nó.
Còn vật mà Hầu Ca tìm được ở đáy hòm vũ khí, chỉ là một tấm ngọc bội đen đúa, nhìn đi nhìn lại cũng không nhận ra có bí mật gì, nhưng Hầu Ca cảm giác thấy nó quan trọng, vẫn cẩn thận cất vào đai lưng.
Hầu Ca cứ điên cuồng tu luyện như vậy, đã qua hai tuần từ khi nó nhận được vũ kỹ, chúng bạn cũng đã đến chào rồi cùng lên đường với ông nội nó và Lục Hồng đi tham dự giải đấu cấp Đạo Nhân. Hầu Ca chỉ ra chào mấy câu, ôm ấp, chúc chúng may mắn rồi lại quay lại luyện tập.
Tuy mới hai tuần thời gian ở Địa cầu, nhưng tại Xứ Mộng đã trên dưới ba tuần, mà Hầu Ca lúc này tuy chưa đến mức lô hỏa thuần thanh nhưng nhìn chung đã nắm được hạ tầng của Vô Ảnh Trượng pháp, còn một chút nữa là có thể đạt đến cảnh giới đầu tiên, Bách Ảnh Trượng. Mà Hầu Ca cứ thế tu luyện đến ngày hôm sau, thì ông nội nó, sau khi đưa chúng bạn của nó đến dự hội và phân phó Lục Hồng ở lại, đã trở lại Đạo Quán tìm gặp nó.
“Cháu đi theo ta, đã đến lúc ta giúp cháu tăng thực lực lên Đạo Sư rồi!” Ông nội Hầu Ca không nhanh không chậm nói. Hầu Ca nghe vậy thì mừng rỡ, vội vã đi theo. Ông nội Hầu Ca dẫn nó tới một hồ nước phía sau núi, rồi quay lại phía nó, đoạn nói:
Hầu Ca nghe vậy thì giật mình, ngạc nhiên, nhưng nghĩ lại thì ông nội nó tu vi cao như vậy, nhìn ra cũng không lạ. Hầu Ca gật gật đầu. Thấy Hầu Ca xác nhận, ông nội Hầu Ca nói tiếp:
“Lần này muốn nhanh chóng trong mấy tháng lên được Đạo Sư trung giai, đủ sức đối chiến với Đạo Sư cao giai, chỉ có cách mượn nhờ nguồn sức mạnh ấy. Nếu thành công, kể cả đoạt quán quân giải đấu cấp Đạo Sư cũng không khó. Nhưng ngược lại, nếu thất bại, nguy hiểm khôn lường. Tuy ta có thể giúp, nhưng quyết định cuối cùng có theo cách này hay không là ở cháu.”
Hầu Ca suy nghĩ một lát rồi đáp, “Không mạo hiểm thì cũng chả thể nào tăng nhanh thực lực. Hơn nữa, sức mạnh này nếu không nghĩ cách áp chế, sử dụng, cháu đoán sớm muộn gì cũng sẽ gây họa cho cháu đi?” Hầu Ca nói đoạn liếc nhìn ông nội, nhưng không đọc ra vẻ mặt kia của ông là xác nhận hay phủ định điều này, cũng chả thấy ông nói gì, chỉ đành thở dài, lắc đầu, nói tiếp: “Nếu đằng nào cũng có nguy hiểm thì sớm cứ đối mặt đi! Thắng làm vua, thua làm giặc!”
Nghe câu này, ông nội Hầu Ca không chút ngạc nhiên, nói: “Tốt, vậy thì bắt đầu thôi!”
Muốn biết lai lịch nguồn sức mạnh này cũng như liệu Hầu Ca sẽ luyện tập sử dụng nó ra sao, cùng thử thách tầng tám và chín của Tụ Hồn tháp, xin chờ chương sau sẽ rõ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]