“Bạn bè tụ hội, sinh ra sự.
Mật thất bí ẩn, đọc bí thư.”
Tháng 12 năm 2005.
Ngôi biệt thự cổ kính đầu phố Quang Trung có một vẻ bề ngoài mà dân Hà Nội ai cũng nhận ra: kiến trúc từ những năm Pháp thuộc. Chẳng mấy ai biết hay nhớ trước đây ngôi biệt thự ấy được xây lên cho ai hay vì mục đích gì, nhưng hiện tại thì hàng xóm xung quanh khu phố đều biết gia đình đang sống ở trong đó. Nói một cách chính xác thì là bốn gia đình đang sống trong đó: Tam đại đồng đường nhà họ Nguyễn. Chỉ mấy năm trước đó thôi thì thậm chí còn là tứ đại đồng đường, nhưng cụ bà mới mất cách đó vài năm. Nhìn từ bên ngoài ngôi biệt thự có vẻ cũ kỹ. Vôi vữa trên tường nhiều chỗ đã tróc, lộ ra những đốm nâu ghi loang lổ trên nền sơn vàng đã khá cũ. Ngôi biệt thự có hai cổng chính lối đường Quang Trung và một cổng trên đường Lý Thường Kiệt. Các cánh cổng được xích lại với nhau bằng các sợi xích to và những cái ổ khóa đen, vàng đã khá cũ và rỉ sắt.
Bên kia đường, một đám bốn đứa trẻ con tầm độ 11-12 tuổi đang đứng nói chuyện. Đứa cao và gầy nhất bọn đứng tựa lưng vào gốc cây, tay trái nó đút trong túi áo, tay phải đưa lên chỉnh lại kính rồi cũng đút nốt vào túi áo. Nó thích lắng nghe bọn bạn nó nói hơn, mặc dù quyết định cuối cùng của nhóm chúng nó gần như luôn nằm trong tay thằng bé này. Nó tên Nguyễn Hầu Ca, nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-xu-mong/2062182/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.