Mọi người chắc sẽ cảm thấy tôi tâm địa sắt đá.
Từ nhỏ mẹ tôi đã dạy tôi, làm nam nhân phải có trách nhiệm, có lòng trách nhiệm, cũng phải có cốt khí.
Tôi học được có cốt khí có trách nhiệm, nhưng lại không được học lúc đối mặt với tình cảm của người khác, nên đáp lại như thế nào.
Không biết làm gì tiếp theo, tôi không còn cách nào chỉ đành chọn chạy trốn… Tiểu Yêu nói đúng, tôi chính là loại người sợ đầu sợ đuôi kia.
Đáng ăn mừng chính là, “chạy trốn” rất thuận lợi, vốn còn tưởng rằng Mì Sợi Ca sẽ còn dây dưa một trận, hoặc chí ít sẽ gửi tin nhắn trên Wechat bảo tôi tới ăn mì, nhưng trên thực tế lại không có.
Hắn không nói câu nào với tôi nữa, cũng không lại xuất hiện trước mặt tôi, nhiều lúc đi ngang qua tiệm mì, tôi cho là sẽ thấy được thân ảnh hắn ngồi trên ghế xếp nhỏ của cửa tiệm ấn ấn di động, nhưng hắn hình như cũng không còn rời khỏi cửa tiệm nữa.
Có một lần tôi nhịn không được lén lút nhìn trộm vòng bạn bè của hắn, phát hiện bên trong trở lại trống rỗng, cả cái tin “Đáng yêu” đó cũng không thấy. Trong lúc nhất thời tôi cảm thấy trong lòng quạnh hiu, cũng không biết là hắn xóa, hay là ẩn vòng bạn bè của mình với tôi, thậm chí có khả năng đã xóa tôi khỏi list bạn tốt… Ài nghĩ nhiều như thế làm gì, sau này đâu còn nói chuyện với hắn, cũng không tới tiệm của hắn nữa, cả ngày nghĩ mấy thứ này rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-tom-hum-duyen-gap-mot-lan/1884119/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.