Con người của Tiểu Yêu bình thường đúng là có chút bốc đồng, có lẽ cũng vì trong nhà có nhiều tiền, cha mẹ lại vô cùng cưng chiều cậu ấy.
Cậu ấy muốn cái gì sẽ có cái đó, điều này làm cho tên điểu ti* tôi đây vô cùng ao ước.
(điểu ti: tiếng lóng chỉ những người thua kém mọi mặt (không tiền, không chỗ dựa, sự nghiệp ảm đạm, yêu đương thất bại),thường dùng như từ ngữ tự châm biếm bản thân)
Thế mà con đường tình duyên của cậu ấy vẫn chẳng hề thuận lợi, liên tục gặp phải những tên khốn, lừa tiền gạt sắc… Tôi thì lại vô cùng phục cậu ấy, nhiều lần vấp ngã đến thế rồi, sao còn có thể ngay lập tức có dũng khí tìm tình yêu mới?
Lần này cậu ấy đã hơi hơi có kinh nghiệm, cố ý thuê một căn phòng cũ nát cách tiệm tôm hùm không xa, các khung cửa trong nhà đều làm bằng gỗ, có cảm giác rất cổ rồi.
“Làm như vậy anh ấy sẽ không biết tớ có tiền, nếu như anh ấy thích tớ, nhất định là coi trọng con người tớ!” Tiểu Yêu tràn đầy tự tin nói thế.
“…” Đương nhiên tôi vẫn không tiện đả kích cậu ấy, cho dù cậu không có tiền thì người ta vẫn có thể lừa gạt cậu biết không hả? Lại nói cái phòng ở cậu ấy cho rằng không đáng giá kia, ai có thể không biết đó là khu phòng trọ học tốt nhất trong toàn thành phố? Nếu không cậu cho rằng sao người ta còn chưa dỡ nó đi? Người ta muốn dỡ đi xây lại cũng dỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-tom-hum-duyen-gap-mot-lan/1884098/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.