Hai người trong thư phòng cũng không nói nhiều về Mai Chấn Thu.
Bất quá, Mai Truyền Kỳ cảm giác lão tổ tông muốn hung hăng giáo huấn Mai Chấn Thu một lần.
Nếu Mai Chấn Thu thông minh, không hợp tác người khác đối phó Mai gia, nếu không bị đại thụ Mai gia này phản công, cũng đừng hòng có thể ngồi chắc vị trí đại tướng.
Mai Truyền Kỳ sau khi ăn xong cơm tối, liền đến phòng y tế nhìn Lý Binh.
Lý Binh vẫn hôn mê bất tỉnh, theo lời bác sĩ nói, người này cần nửa tháng mới có thể tỉnh lại.
Mai Truyền Kỳ rời khỏi phòng y tế, liền đi một chuyến tới chủ trạch Mai Chấn Đông.
Trùng hợp Mai Chính Quân cùng Mai Hạo Thần năm nay cũng về nhà ăn tết, nhìn thấy Mai Truyền Kỳ mặc một thân quân phục, mang huy hiệu thiếu tá trên vai, không khỏi chợt lóe vẻ giật mình.
Ngay cả Bạch Quả cũng ngây ngốc nhìn Mai Truyền Kỳ.
Không phải đã bị khai trừ quân tịch sao?
Sao có thể lần nữa quay về quân đội, hơn nữa còn lên cấp tá, quân chức so với con nàng còn cao hơn.
Lúc này, lầu hai truyền đến tiếng cười lanh lảnh: “Truyền Kỳ, con rốt cuộc cũng lên tới cấp Tá.”
Mai Truyền Kỳ ngẩng đầu nhìn Mai Chấn Đông trên lầu hai, cười nói: “Đúng vậy, mới lên cấp tá vào hai tháng trước.”
Nếu đã lên tới cấp tá, cậu cũng không cần phải trốn trốn tránh tránh che giấu thân phận.
“Không tồi không tồi.” Mai Chấn Đông nhìn Mai Truyền Kỳ lên cấp tá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-phu-nhan/3250687/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.