Người kia vừa nghe, vội nói lại: “Xin lỗi, vừa nãy là tôi nói đùa thôi, Lý thượng tá hiện ở phòng cuối tầng 22, anh có thể lên đó tìm anh ta.”
Mai Truyền Kỳ nói cám ơn: “Cảm tạ, lúc trước tôi cũng nói đùa thôi, tôi tìm Lý thượng tá chỉ nói chuyện về việc huấn luyện binh lính, cũng không quan trọng lắm.”
Người kia nhất thời tức điên mặt.
Mai Truyền Kỳ đi vào thang máy, lúc chuẩn bị nhấn nút, lục tục lại có sáu bảy người đi vào.
Cửa thang máy vừa đóng, cậu lập tức ấn nút 22, người phía sau cũng dồn dập ấn nút xuống.
Mai Truyền Kỳ nhìn từ số 2 đến số 21 đều sáng lên, nhướng mày.
Trong thang máy tổng cộng có tám người, theo lý thuyết, chỉ cần ấn sáng 8 số là được, không cần phải bấm đủ từ số 2 đến số 21, điều này biểu thị mỗi lần đến một tầng sẽ dừng một chút, trì hoãn khá nhiều thời gian.
Mai Truyền Kỳ nhìn ảnh ngược phản chiếu trong thang máy, thấy đám người phía sau đang nháy mắt với nhau, tiếp theo, người đứng sau lưng cậu chỉ vào ót, thân thể đột nhiên hơi động.
Mai Truyền Kỳ phản ứng đặc biệt nhạy bén, thời điểm cảm nhận người kia không đúng, bỗng nghiêng người, đứng dựa vào vách thang máy, mặt không cảm xúc nhìn người kia nhấc chân phải.
Người kia dừng chân giữa không trung, trên mặt chợt lóe vẻ lúng túng, sau đó, đưa tay giả vờ gãi chân, sau đó để chân xuống.
Dưới cái nhìn chăm chú đầy oai lệ của Mai Truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-phu-nhan/3250679/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.