Bầu không khí bi thương cũng không duy trì bao lâu, Lưu thúc liền vào thư phòng gọi bọn họ xuống lầu ăn cơm.
Cổ Uyên đã rất lâu chưa cùng người nhà ăn cơm, bây giờ có thể cùng Phong Tĩnh Đằng một nhà tụ tập cùng một chỗ, đặc biệt cao hứng, lúc ăn còn liên tục gắp rau cho Mai Truyền Kỳ và Mai Nguy Hiểm, còn bảo bọn họ lưu lại Cổ gia thêm hai ngày nữa.
Phong Tĩnh Đằng rất lâu không có bồi Cữu bá tâm sự, nên đáp ứng ngủ lại Cổ gia.
Lưu thúc nhìn thấy Cổ Uyên vui vẻ như vậy, trong lòng cũng vô cùng cao hứng, rất mong bầu không khí hòa thuận như vậy vẫn luôn duy trì.
Đáng tiếc, Cổ Uyên thân là đại tướng, công vụ trên người không lúc nào làm xong, tranh thủ ở vài ngày với Phong Tĩnh Đằng, liền dẫn thuộc hạ rời khỏi Cổ gia, rút về quân đội.
Các thành viên khác của Cổ gia cũng phi thường bận rộn, cho nên chuyện giới thiệu Mai Truyền Kỳ đành phải dời đến tiệc kết hôn.
Sau khi Cổ Uyên rời đi, Phong Tĩnh Đằng bọn họ cũng không ở lại lâu, dù sao cũng sắp tới ngày tiệc, còn có rất nhiều việc chờ vẫn họ đi làm.
Trở lại Mai gia, lúc Mai Truyền Kỳ bước xuống xe, do dự một chút, nói: “Đêm nay chúng ta đến nhà lão tổ tông dùng cơm.”
Lúc cậu kết hôn với Quân Thành, chỉ kính trà cho Mai Chính Quân, Mai Chấn Đông cùng Bạch Quả, tuy sau đó Mai Chấn Đông có bảo cậu dâng trà lão tổ tông, thế nhưng khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-phu-nhan/3250659/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.