Mai Truyền Kỳ cùng Phong Tĩnh Đằng tự lái xe mà đi, dẫn theo hai đứa bé rời khỏi Mai gia.
Dọc theo đường đi. Hai người lớn đều không nói lời nào, chỉ thỉnh thoảng nhìn hai đứa nhỏ ngồi đằng sau.
Lam Uy vẫn cứ trưng ra khuôn mặt lãnh đạm, bất quá, lại buông lỏng tay Mai Nguy Hiểm, lấy thông tấn khí trong túi của Mai Nguy Hiểm ra, sau đó nhập nhập vài dãy số.
“Đây là số liên hệ của bản vương ở Gehida tinh cầu, nếu em muốn nói chuyện, có thể gọi cho bản vương.” Nói xong những lời này, âm thanh ngày càng nhỏ lại: “Nếu nhớ bản vương, cũng phải gọi cho bản vương đấy.”
Mai Truyền Kỳ thông qua gương chiếu hậu nhìn Lam Uy, khẽ cười.
Hai số đều không cùng một tinh cầu, làm quái nào gọi được.
Bất quá, Lam Uy là tiểu vương tử, muốn cho người ở tinh cầu khác gọi cho mình là chuyện dễ dàng, vì nhóc có đặc quyền này.
Về phần nhi tử, dựa vào tiểu bản lĩnh kia, chỉ cần thay đổi thông tấn khí một phen, có thể gọi cho tiểu Vương tử cũng không phải vấn đề lớn gì.
Mai Nguy Hiểm gật gật đầu.
Lúc này nhóc an tĩnh hơn trước nhiều, bởi vì sau này trở lại Mai gia cũng không ai cùng chơi với nhóc, cũng không ai giống tiểu Vương tử mặc nhóc bắt nạt.
Còn nữa, sau khi tiểu Vương tử rời đi, ba và cha phải về quân đội, lần sau trở về, không biết đến khi nào đây.
Lam Uy nhập xong dãy số, nhét thông tấn khí vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-phu-nhan/3250622/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.