Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306
Chương sau
Mọi người cả kinh, nhanh chóng chạy tới kiểm tra tình huống của bọn nhỏ. Thấy hài tử vẫn còn thở, các phụ huynh đều thở phào nhẹ nhõm. Một vị lão sư ngồi xuống kiểm tra thân thể bọn nhỏ, xác định hài tử không có chuyện gì, thở ra một hơi: “Đứa nhỏ hình như là bị đánh ngất.” Các phụ huynh tức giận nói: “Ai dám đánh ngất bọn nhỏ như thế.” Những lão sư lo lắng sẽ xảy ra chuyện nữa, nhanh chóng nói với phụ huynh: “Các vị phụ huynh nhớ trông chừng đứa nhỏ của mình, có ai không thấy con mình không?” Các phụ huynh nhanh chóng kéo tay hài tử lại gần. Theo đuôi đội ngũ đến, Mai Truyền Kỳ và Phong Tĩnh Đằng chen vào trong đám người, nhìn thấy mấy đứa trẻ chơi cùng Mai Nguy Hiểm đều ngã xuống ngất, chỉ có con mình là không thấy. Mai Truyền Kỳ không thấy thân ảnh Mai Nguy Hiểm, trong lòng hoảng loạn, lo lắng hô to: “Nguy Nguy! Nguy Nguy!” Phong Tĩnh Đằng trước đó thấy Mai Truyền Kỳ rơi xuống thác sắc mặt đã khó coi rồi, hiện giờ không thấy đứa nhỏ lại càng thêm lạnh lẽo, vừa hô to vừa đi xung quanh tìm kiếm xem có thể tìm được Mai Nguy Hiểm không. Nhưng người khác biết Mai Nguy Hiểm mất tích, cũng cùng hỗ trợ tìm đứa nhỏ. Lúc này, Phong Tĩnh Đằng nhận được tin, là người phụ trách bảo vệ Mai Nguy Hiểm. “Lão đại, đứa nhỏ bị người mang đi, những người đó đã được an bài sẵn ở đây, người của mình và người của Mai gia đều bị đối phương ngăn cản, khiến chúng tôi không thể nào đuổi theo được. Còn thiết bị truy tung trên người đứa nhỏ cũng bị phát hiện, hiện tại chúng tôi đã mất dấu hài tử.” Trong con ngươi đen tuyền của anh lóe vẻ tàn khốc: “Bọn họ đại khái đi hướng nào?” “Hướng Đông.” “Cậu phái người truy tìm hướng Đông, Nam, Bắc.” Phong Tĩnh Đằng ngắt máy, bảo các lão sư và phụ huynh trước hết về điểm tập trung. Mai Truyền Kỳ thấy Phong Tĩnh Đằng để mọi người trở về, liền biết con mình nhất định đã xảy ra chuyện. Cậu đến bên cạnh Phong Tĩnh Đằng, vội hỏi: “Nguy Nguy có phải đã bị bắt cóc rồi đúng không?” Phong Tĩnh Đằng không gạt cậu: “Đúng vậy, những người kia đều có chuẩn bị, bất quá cậu đừng lo lắng, tôi đã sắp xếp người đi tìm rồi.” Anh thấy chân mày của Mai Truyền Kỳ vẫn không giãn ra, tiến lên ôm vai cậu, tiếp tục động viên: “Những người kia trăm phương ngàn kế muốn bắt Nguy Nguy, nhất định sẽ không tổn thương tới thằng bé, nếu không đối phương cũng không cần thiết phí hết tâm tư bắt đứa nhỏ, tôi chỉ lo lắng bọn chúng muốn bắt Nguy Nguy làm thí nghiệm.” Dù sao lão tổ tông Mai gia đã công bố gien và thể năng của đứa nhỏ, chắc chắn sẽ khiến những kẻ muốn nghiên cứu gien chú ý. Mai Truyền Kỳ biết mình càng hoảng loạn sẽ càng hỏng chuyện, nhanh chóng nhắm mắt lại hít sâu một hơi, nỗ lực tỉnh táo bản thân, khi mở mắt ra, tâm tình bình tĩnh hơn nhiều. Cậu hiện tại lo lắng là những người kia phát hiện thân thể Nguy Nguy không giống như những người bình thường khác. Phong Tĩnh Đằng hôn trán cậu: “Yên tâm, tôi sẽ nhanh chóng cứu được Nguy Nguy.” Mai Truyền Kỳ gật đầu. Hai người quay về điểm tập hợp của học viện. Tất cả mọi người vội vàng thu dọn đồ đạc, chuẩn bị về nhà. Vốn ba ngày hai đêm nấu cơm dã ngoại, nhưng liên tiếp xảy ra chuyện không may nên sớm kết thúc chuyến đi. Lúc mọi người chuẩn bị nhổ trại rời đi, đứa nhỏ bị ngất lúc trước đã tỉnh lại, khi nhìn thấy cha mẹ của mình liền oa oa khóc lớn: “Baba, baba, lúc nãy thật đáng sợ.” Vị phụ huynh nọ nhẹ giọng an ủi, giúp đứa nhỏ bớt sợ hãi đi. Hài tử khóc một hồi lâu, sau khi bớt sợ hãi mới thút thít nghẹn giọng: “Con… Con… bị một chú nào đó đẩy xuống nước.” Phụ huynh nọ kinh hãi. Bọn họ còn tưởng rằng đứa nhỏ bướng bỉnh, lúc nghịch nước không cẩn thận rơi xuống, không ngờ là bị người khác đẩy sau lưng. Phụ huynh nọ nhanh chóng nói chuyện này cho lão sư, lão sư liền chạy đi hỏi tình huống của hai đứa bé còn lại, kết quả là bị người khác đẩy xuống nước. Các phụ huynh khác nghe được tin này, không dám tiếp tục ở trong rừng cổ nữa, đứa nhỏ nếu không rơi xuống nước thì bị đánh ngất, nếu xui xẻo chỉ sợ là đến phiên con mình. Mai Truyền Kỳ nghe được ba đứa bé kia bị đẩy xuống nước, lập tức cảm thấy chuyện này không đơn giản, rất có thể có người cố ý đẩy đứa nhỏ xuống nước khiến cậu và Phong Tĩnh Đằng chú ý, sau đó nhân cơ hội bắt Mai Nguy Hiểm đi. Phong Tĩnh Đằng cũng nghĩ như thế: “Vậy mấy hài tử tìm Nguy Nguy chơi, chắc là có người âm thầm an bài.” Mai Truyền Kỳ gật đầu. Lúc đó cậu cũng cảm thấy lạ, những phụ huynh khác hết sức ngăn cản con mình đến tìm Nguy Nguy chơi, làm sao đột nhiên được chạy tới tìm Nguy Nguy. Lúc đó cậu chỉ nghĩ có đứa nhỏ chịu chơi với Nguy Nguy liền cảm thấy cao hứng, vì thế cũng không suy nghĩ nhiều. Mai Truyền Kỳ đột nhiên nghĩ tới một chuyện, vội hỏi: “Tôi phát hiện lần nấu cơm dã ngoại này thiếu mất một người.” Phong Tĩnh Đằng nhíu mày: “Ai thế?” “Chính là Văn Khải Duy, em của Văn Khải Khang.” [những chương trước tác giả để là Văn Khải Khang, mà chương sau đổi thành Văn Khải Liêm, mình xin tự ý sửa lại thành Văn Khải Khang giống ban đầu cho liền mạch truyện hơn nha] Phong Tĩnh Đằng càng nhíu mày chặt hơn: “Cậu cảm thấy chuyện Nguy Nguy bị bắt đi có liên quan đến Văn Khải Duy hoặc Văn Khải Khang?” “Tôi cũng không chắc nữa, nhưng chỉ cần người có hiềm nghi sẽ không bỏ qua. Ngày tôi ra tù, có nghe Quân Thanh nói khi tôi còn bị giam, Văn Khải Khang từng bảo em trai của hắn là Văn Khải Duy đi khi dễ Nguy Nguy, bảo các bạn học không được chơi cùng Nguy Nguy.” Phong Tĩnh Đằng nghe có chuyện như thế, bỗng nheo mắt lại. “Còn nữa, chúng ta khiến Văn Khải Khang thua một tỷ tín dụng điểm, gián tiếp hại hắn bị cướp ba phần trăm cổ phần, còn bị gạch tên ra khỏi gia phả. Thêm nữa, lúc đầu anh muốn cùng Văn Khải Khang đăng ký kết hôn, hiện tại trên báo tung tin chuyện của chúng ta, cho nên không chắc hắn sẽ không hận chúng ta. Mà Văn Khải Duy là em trai của Văn Khải Khang, chắc chắn biết chuyện học viện Vinh Diệu tổ chức hoạt động nấu cơm dã ngoại, sau đó sẽ an bài trước mọi chuyện trong rừng cổ.” Mai Truyền Kỳ càng nói, càng cảm thấy người bắt con mình chính là Văn Khải Khang. Nếu như Văn Khải Khang ở đấu thú trường không tìm Phỉ Cẩm, e rằng cậu cũng không nghi ngờ hắn, dù sao một kẻ bị xóa tên khỏi gia phả làm gì có năng lực ngăn chặn người của Phong Tĩnh Đằng và người của lão tổ tông, huống chi Văn Khải Khang chỉ là thương nhân thế gia. Phong Tĩnh Đằng trực tiếp mở máy gọi người giám thị nhất cử nhất động của Văn Khải Khang, sau đó bảo Mai Truyền Kỳ gọi tới hỏi lão sư, tại sao không thấy Văn Khải Duy vào rừng cổ. Lão sư trả lời vì Văn Khải Duy bận chuyện trong gia tộc nên mới không tham gia hoạt động lần này của học viện. Tuy rằng việc này có vẻ hợp tình hợp lý, thế nhưng hai người vẫn hoài nghi Văn Khải Khang. Lúc này, máy truyền tin của Mai Truyền Kỳ vang lên. Hắn nhìn thông tấn khí hiện lên lão tổ tông, lập tức bắt máy: “Lão tổ tông, Nguy Nguy bị bắt cóc.” “Đừng gấp, ta biết chuyện này, đồng thời phái người toàn lực điều tra, ta còn điều động tất cả mọi người của Mai gia tham gia tìm kiếm.” Ngữ khí Mai Phi Trần trầm thấp khiến người an tâm. Mai Truyền Kỳ nghe Mai Phi Trần điều động tất cả mọi người của Mai gia, thoáng cái thở ra. Đại thụ Mai gia, nếu điều động tất cả mọi người của Mai gia tìm kiếm, ngang ngửa điều động một phần ba quân lực trong quân đội. “Cảm ơn lão tổ tông” Mai Truyền Kỳ vừa nói xong, đầu bên kia liền thay đổi người, là Anse lo lắng nói: “Truyền Kỳ, con đừng lo, Phi Trần chắc chắn giúp con tìm được Nguy Nguy.” Mai Truyền Kỳ nghe Anse gọi lão tổ tông là Phi Trần, nhướn nhướn mày. Bất quá giờ phút quan trọng này, cậu cũng không còn tâm tình trêu chọc Anse. Phong Tĩnh Đằng thấy Mai Truyền Kỳ ngắt máy, hỏi: “Lão tổ tông có phải là phái người tìm kiếm Nguy Nguy?” “Ừm, trước tiên xuống núi rồi nói sau.” Lúc xuống núi, bầu không khí vô cùng nặng nề, tất cả mọi người không còn tâm tình thoải mái như lúc đi vào. Mai Truyền Kỳ và Phong Tĩnh Đằng khi đến là đi sau cùng đội ngũ, nhưng lúc trở ra lại dẫn đầu, so với đoàn người đi nhanh hơn một chút. Hai người ngồi trên xe huyền phù, cũng không lập tức lái xe rời đi. Mai Truyền Kỳ và Phong Tĩnh Đằng ngồi trong xe, im lặng một hồi rồi đồng thanh nói: “Tôi cảm thấy người bắt Nguy Nguy vẫn chưa đi xa.” Mai Truyền Kỳ tiếp tục nói: “Sau khi bọn chúng bắt Nguy Nguy, nhất định lo lắng chúng ta sẽ phái người truy tìm khắp nơi, cho nên…” Phong Tĩnh Đằng tiếp lời cậu: “Bọn chúng có thể giả vờ rời theo hướng Đông, thực tế người còn trốn ở trong rừng cổ hoặc phụ cận quanh đó.” “Chúng ta đến vùng phụ cận xem đi.” Mai Truyền Kỳ lập tức mở xe, khởi động công năng ẩn hình, bay về phía rừng cổ. Sau khi bọn họ rời đi, các phụ huynh học sinh và lão sư lần lượt ra khỏi rừng, xác nhận mọi người đã đến đầy đủ mới lên xe. Nhưng xe huyền phù của họ không thể khởi động, tất cả những chiếc xe khác cũng gặp tình trạng tương tự. Tất cả mọi người hoảng loạn, sẽ không phải có người muốn hại bọn họ đi? Mà người muốn ‘hại’ bọn họ, tâm đã sớm bay lên người đứa nhỏ, nào còn tâm trạng nhớ đến bọn họ.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306
Chương sau