Mai Truyền Kỳ hôm sau tỉnh lại, đầu đau như búa bổ, đối với chuyện đêm qua không nhớ rõ lắm.
Chỉ có thể loáng thoáng nhớ mình được Giản Dực đỡ lên xe, sau đó trở về biệt thự, được Phong Tĩnh Đằng ôm đi tắm rửa tẩy sạch mùi rượu, sau đó…
Mai Truyền Kỳ lắc lắc cái đầu, suy nghĩ một hồi, hình như có nghe Phong Tĩnh Đằng yêu mình, hơn nữa, đã yêu từ rất lâu rồi, cũng vì yêu nên mới cùng mình kết hôn.
Cậu không nhận rõ rốt cuộc đây là mộng hay thực, nếu là thực cũng không biết Phong Tĩnh Đằng nói thật hay giả. Nếu Phong Tĩnh Đằng thật sự yêu cậu nên mới cùng cậu kết hôn, vậy nói rõ Phong Tĩnh Đằng đã sớm biết cậu.
Mai Truyền Kỳ không tiện đi hỏi Phong Tĩnh Đằng, sợ Phong Tĩnh Đằng nói chuyện này chỉ do cậu nằm mơ mà tưởng tượng thôi, nếu vậy quả thật rất xấu hổ a~.
Bất quá, từ đó về sau, Phong Tĩnh Đằng cũng thỉnh thoảng làm ra hành động thân mật, tỷ như lâu lâu hôn nhẹ lên mặt cậu, hoặc thừa dịp đứa nhỏ không chú ý sẽ hôn lên miệng cậu, ngoài ra cũng không có hành động quá mức gì.
Ngược lại, cậu cảm thấy nhi tử luôn trốn tránh mình, giống như làm chuyện gì đó chột dạ, không dám đối mặt baba, bất quá thấy đứa nhỏ bận rộn chuẩn bị mọi thứ cho buổi dã ngoại trong rừng, cậu cũng không suy nghĩ nhiều.
Lúc Mai Nguy Hiểm nhìn về phía Mai Truyền Kỳ, tất nhiên là chột dạ rồi!
Nhóc thừa dịp baba ngủ trưa, đem chuyện baba cùng chú Phong đăng ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-phu-nhan/1332178/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.