Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306
Chương sau
Lúc quay về biệt thự, Mai Nguy Hiểm biết tâm tình baba mình không tốt, nhóc ngoan ngoãn tự mình vào phòng ngủ. Mai Truyền Kỳ và Phong Tĩnh Đằng về phòng, quần áo cũng không thay liền trực tiếp nằm lên giường. Phong Tĩnh Đằng nhíu mày hỏi: “Cậu không thay đồ sao?” Nhìn thấy bộ dáng này của Mai Truyền Kỳ, thật muốn lao vào đánh Ti Kiếm Đường một trận. Cũng không biết Ti Kiếm Đường nói gì với cậu, khiến cậu trở nên mất tinh thần như thế. Bất quá với tình hình này, Ti Kiếm Đường và Mai Truyền Kỳ hẳn không phải là gương vỡ lại lành. Điều này khiến anh cảm thấy nhẹ nhõm. “Không muốn động.” Mai Truyền Kỳ miễn cưỡng trả lời. “Vậy tôi giúp cậu thay.” Mai Truyền Kỳ không lên tiếng. Cậu quả thực không muốn động. “Không nói gì tôi xem như cậu chấp nhận.” Phong Tĩnh Đằng nhìn cậu giống như con rắn chuẩn bị ngủ đông, không muốn nhúc nhích, đành phải lấy áo ngủ ngồi vào mép giường, cởi quần áo của Mai Truyền Kỳ. Lúc đầu anh không nghĩ gì, nhưng khi thấy cơ thể cậu dưới lớp quần áo, ánh mắt tối dần, ngón tay run lên nhè nhẹ. Động tác của Phong Tĩnh Đằng bỗng trở nên chậm chạp hơn nhiều, nhìn lồng ngực trắng nõn dần dần hiện ra trước mắt, cuống họng liên tục lên xuống, ánh mắt càng lúc càng nóng rực. Anh vất vả khắc chế ý muốn hôn đối phương, người đang nằm bên cạnh hoàn toàn không cảm giác gì, ngoan ngoãn giơ tay lên để anh dễ dàng kéo ống tay áo ra. Tình cảnh này quả thực giống như mời gọi anh nhào tới thưởng thức vậy. Ánh mắt Phong Tĩnh Đằng tối dần, trong mắt đều là cánh tay áo của Mai Truyền Kỳ. Lúc kéo dây lưng xuống, nhìn thấy bộ vị được quần lót bao quanh, anh cũng không thể nào ngăn cản được dục vọng của bản thân. Đột nhiên nhảy lên giường, đặt người dưới thân, chuẩn xác hôn lên đôi môi hằng đêm mong nhớ, cưỡng ép tách đôi môi bên dưới, đầu lưỡi liền vói vào điên cuồng hút mật ngọt. Tay cũng không nhàn rỗi, một bên hôn một bên cởi bỏ quần áo. Mai Truyền Kỳ ngẩn người ra. Không nghĩ tới thay quần áo cũng bị chiếm tiện nghi. Cậu hoàn hồn giận dữ, đưa chân muốn đá văng kẻ phía trên ra. Đối phương đã sớm cảnh giác, đội nhiên vươn mình, nằm nghiêng một bên, sau đó ôm chặt người vào lòng mình. “Tôi không biết tối nay em thế nào, cũng không muốn ép hỏi, nhưng tôi hi vọng em tin tôi, chủ động kể lại mọi chuyện tôi nghe.” Giọng Phong Tĩnh Đằng trở nên khàn khàn, hô hấp ồ ồ, vỗ vỗ lưng Mai Truyền Kỳ: “Ngủ đi.” “Anh…” Mai Truyền Kỳ uốn người, Phong Tĩnh Đằng lập tức đè tay chân cậu, ngắt lời: “Em muốn tiếp tục chuyện lúc nãy, nếu muốn, tôi không ngại tác thành.” Anh nhướn người ưỡn ưỡn hạ thân, để cậu cảm thụ lửa nóng dục vọng của mình. Hạ thân Mai Truyền Kỳ đụng phải lửa nóng, cả người cương cứng lại, ngẩn đầu trừng mắt: “Khống chế tiểu huynh đệ của anh đi.” Cậu không biết cái nhìn không chút lực sát thương này khiến Phong Tĩnh Đằng thấy cậu vô cùng câu nhân. Anh kìm lòng không đặng cúi đầu xuống nhẹ nhàng hôn, khàn khàn nói: “Nếu em tiếp tục dùng ánh mắt này khiêu khích tôi, cẩn thận tôi sẽ ăn em đấy.” Mai Truyền Kỳ cảm giác tiểu huynh đệ đối phương lại cứng hơn nữa, khóe miệng giật giật: “Có phải đã lâu rồi anh không giải quyết?” Phong Tĩnh Đằng thâm ý cười: “Sao em biết tôi lâu rồi không giải quyết.” “Ai hiếm lạ chứ.” Mai Truyền Kỳ lườm anh. 눈_눈 “Không muốn biết, vậy nhanh ngủ đi.” Phong Tĩnh Đằng che lại đôi mắt câu người kia. Hai mắt Mai Truyền Kỳ bị che đi, cũng không muốn cùng anh nháo nữa, nghe tiếng tim đập mạnh mẽ bên cạnh dần dần ngủ thiếp đi. Phong Tĩnh Đằng nghe tiếng hít thở đều đều có chút cười khổ, người mình thích không biết khi nào mới thích mình. Mai Truyền Kỳ ngủ một lèo cho tới hừng đông, nếu không phải bị thông tấn khí đánh thức chắc có lẽ cậu còn có thể ngủ nữa. Cậu mở thông tấn khí lên, uy một tiếng. “Kỳ ca, em đã về.” Một giọng nữ yếu ớt vang lên. Mai Truyền Kỳ nghe giọng nói quen thuộc, nháy mắt tỉnh lại: “Quân Thanh?” “Ừm.” Giọng Cố Quân Thanh suy yếu: “Kỳ ca, anh đang ở đâu? Em ở nhà sao không thấy anh và Nguy Nguy.” Mai Truyền Kỳ không nói mình ở đâu: “Giọng em sao lại yếu thế? Thân thể còn chưa lành sao? Giờ em có ở nhà không?” “Có, em đang ở nhà.” “Chờ chút anh về ngay.” Mai Truyền Kỳ ngắt máy, nhanh chóng thay quần áo, thấy Phong Tĩnh Đằng đang bưng bữa sáng lên: “Quân Thanh đã trở lại, tôi đi xem em ấy.” Phong Tĩnh Đằng nháy mắt căng thẳng, thấy cậu đi tay không mới thả lỏng người: “Không định dẫn Nguy Nguy đi theo?” Mai Truyền Kỳ nghĩ thân thể Quân Thanh còn chưa khỏe, lắc đầu: “Không.” “Đi sớm về sớm.” “Ừm.” Mai Truyền Kỳ vừa đi, Phong Tĩnh Đằng lập tức mở máy truyền tin, chờ đối phương bắt máy lập tức hỏi: “Tử Hàng, cậu cùng Cố Quân Thanh trở lại A thành?” “Ừm.” Lôi Tử Hàng chần chờ: “Anh có được Mai Truyền Kỳ chưa?” Phong Tĩnh Đằng như quả bóng xì hơi, vô lực nói: “Cậu cảm thấy có khả năng sao? Hơn nữa Ti Kiếm Đường đã trở lại.” Lôi Tử Hàng thấy boss mình bó tay, không khỏi buồn cười nói: “Vậy anh phải bám lấy hơn nữa, tôi phải rất nỗ lực mới khiến Quân Thanh đồng ý về quê lâu như vậy, nếu không phải cha mẹ em ấy gọi đến, chắc cũng sẽ không về sớm đâu.” Phong Tĩnh Đằng cười nói: “Vậy thật cảm ơn cậu.” Vừa dứt lời, anh thấy ống quần mình bị kéo, cúi đầu lại thấy đứa nhỏ đang ngước nhìn mình. Phong Tĩnh Đằng nén giọng hỏi: “Sao vậy con?” Mai Nguy Hiểm hỏi: “Chú Phong đang gọi cho tên hỗn đản Lôi Tử Hàng à?” Lúc nhóc đi tới cầu thang, nghe Phong Tĩnh Đằng gọi Tử Hàng, hơn nữa nhắc tên mama, cho nên nhóc khẳng định đối phương là Lôi Tử Hàng. Nam nhân bên đầu kia nghe giọng đứa nhỏ, lập tức căng thẳng. “Ừm.” Phong Tĩnh Đằng không định gạt nhóc. Mai Nguy Hiểm hừ lạnh: “Con không thích hắn.” Lôi Tử Hàng nghe những lời này qua máy truyền tin, bất đắc dĩ thở dài. Đứa nhỏ nào cũng sẽ không thích người đã cướp mama của mình. Phong Tĩnh Đằng xoa xoa mái tóc ổ gà: “Con không cần thích hắn, con chỉ cần thích ta là được, nhanh rửa mặt rồi đi ăn sáng đi.” Lôi Tử Hàng: “…” Mai Nguy Hiểm: “…” Đứa nhỏ chu chu mỏ, mất hứng về phòng đánh răng rửa mặt. Lôi Tử Hàng không nghe giọng đứa bé, có chút ghen tị: “Xem ra thằng bé rất thích anh.” Phong Tĩnh Đằng đắc ý cười: “Có bản lĩnh, cậu làm đứa nhỏ thích mình đi.” Lôi Tử Hàng xì cười: “Đừng đắc ý, ít nhất tôi cũng có mama nhóc, còn anh, có được baba nhóc chưa?” Lời này như đụng phải chỗ đau của Phong Tĩnh Đằng: “Không nói cái này, thân thể Cố Quân Thanh thế nào rồi?” Lôi Tử Hàng nhíu mày: “Sau khi tỉnh lại, thân thể vẫn còn suy yếu.” “Cậu tốt nhất kiểm tra toàn thân cho cô ấy đi, xem thử trên người có vật gì khác nữa không.” “Tôi biết.” Phong Tĩnh Đằng lại nói: “Nếu như có thể, cậu tìm cớ ở lại phòng cũ của Truyền Kỳ thêm mấy ngày nữa đi.” Lôi Tử Hàng nghe vậy, nhịn cười nói: “Được, tôi biết phải làm sao.” Hai người tán gẫu vài câu liền cúp máy. Phong Tĩnh Đằng thở dài một hơi, tiếp tục vào bếp chuẩn bị bữa sáng. Mai Nguy Hiểm đánh răng rửa mặt rồi xuống nhà, vẫn còn chu chu miệng nhỏ, hiển nhiên vẫn để bụng chuyện của Lôi Tử Hàng. Lúc này, chuông cửa vang lên. Mai Nguy Hiểm lon ton chạy tới, nhìn camera trước cửa thì thấy đám người Vi Nghị Kiệt và Lộ Thao đứng phía trước. Nhóc cũng không mở cửa ngay, lúc tiếng chuông cửa vang lên lần hai, ấn bộ đàm nói: “Chào ngài, chủ nhân có việc đã ra ngoài, có việc thỉnh ghi lại lời nói, cảm tạ!” Sáu người bên ngoài nghe giọng nói khả ái, ngẩn người. Thịnh Hoa lấy lại tinh thần: “Tôi đã bảo trước khi tới hãy gọi cho Tĩnh Đằng, giờ thì hay rồi, một chuyến tay không.” Hắn xoay người: “Mai chúng ta quay lại.” Lộ Thao, Tiêu Ngạo, Vi Nghị Kiệt, Khương Tân Dụ buồn bực xoay người, chuẩn bị lái xe rời đi. Nguyên bản ban đầu phấn khởi tới, không nghĩ mất hứng mà về. Lúc này, Tống Văn Vũ cười: “Các cậu đều bị lừa rồi.” Cái gì? Năm người sững sờ. Tống Văn Vũ đối diện cửa nói: “Nguy Nguy, ngoan, mở cửa cho chú vào nào.” Bọn Vi Nghị Kiệt vừa nghe những lời ấy, lập tức hiểu vừa rồi mìn
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306
Chương sau