Mai Truyền Kỳ ôm con quay người lại, liền thấy một người mặc âu phục màu trắng, trên gương mặt mang thêm một cái mặt nạ cùng màu với bộ đồ, mái tóc được buộc gọn gàng ra phía sau, sau đó người này chìa tay ra bế đứa nhỏ trong tay cậu: “Truyền Kỳ, chúc mừng cậu được ra tù.”
Mai Truyền Kỳ nở nụ cười “An thúc, đã lâu không gặp.”
Người gọi An thúc chính là đạo sư huấn luyện năm đó của cậu – Anse, cũng là cận vệ bên cạnh Lão tổ tông. Nghe nói người này theo Lão tổ tông hơn 200 năm, trung thành tuyệt đối với Lão tổ tông, mà ông cũng vô cùng tín nhiệm người này.
Anse đối với cậu như là người cha thứ hai, ngoại trừ nghiêm túc giáo dục ra, còn cho cậu cảm giác quan tâm cùng ấm áp mà cậu chưa bao giờ thấy trên người cha ruột, vì thế quan hệ của hai người như cha con, vô cùng mật thiết.
Mai Nguy Hiểm hôn một cái lên mặt nạ lạnh lẽo của Anse: “An gia gia, hảo!”
“Nguy Nguy, hảo.” Anse mỉm cười đưa cho Nguy Nguy một viên kẹo ngọt, sau đó nhìn Mai Truyền Kỳ nói: “Nếu biết là đã lâu không gặp, vậy sau khi ra tù sao lại không đến thăm ta?”
Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng trong giọng nói không có bất kỳ oán giận nào.
Mai Truyền Kỳ cười nói: “Con bây giờ không phải là tới thăm thúc sao?”
Cậu không vội tới thăm Anse sau khi ra tù là bởi vì Anse mỗi ngày đều đi theo Lão tổ tông, nếu tới gặp Anse, chắc chắn sẽ chạm mặt Lão tổ tông. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-phu-nhan/1332122/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.