Hằng năm, những đứa trẻ trong gia tộc vừa tròn 6 tuổi đều sẽ được đưa về chủ trạch Mai gia để tiến hành kiểm trắc. Một khi gien và thể năng đạt đủ điều kiện điều kiển cơ giáp thì sẽ được đưa đến chỗ lão tổ tông huấn luyện.
Đối với người trong Mai gia mà nói, đây chính chuyện đáng giá để cao hứng. Thế nhưng chuyện này đối với Mai Truyền Kỳ thì giống như sấm sét giữa trời quang, nếu có thể trốn được liền trốn đi thật xa.
Lấy lại tinh thần, cậu nhanh chóng tháo khẩu trang kính râm xuống, vội vàng gọi cho Mai Chấn Đông, chờ đến khi đường dây được kết nối, lập tức nói: “Gia gia, nếu Nguy Nguy về sau không vào quân đội thì không cần quay về chủ trạch khảo nghiệm phải không?”
Mai Chấn Đông nghiêm túc trách mắng: “Nói hàm hồ gì vậy, coi như không vào quân đội cũng phải quay về chủ trạch tiến hành kiểm trắc, đây chính là lần cuối cùng lão tổ tông thu nhận đệ tử, lại còn là quan môn đệ tử [đệ tử cuối cùng], tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội này được. Ta vừa gửi tin cho Nguy Nguy, đã xin nghỉ để thằng bé quay về chủ trạch kiểm trắc, vừa đúng lúc con đi đón nó trở về đi. Ta bây giờ còn đang bận, có chuyện gì chờ quay về chủ trạch rồi nói.”
Ông căn bản không cho Mai Truyền Kỳ có cơ hội nói chuyện, vội vã cúp máy.
Mai Truyền Kỳ biết lần kiểm trắc này không thể tránh khỏi, gương mặt lạnh lùng, quay đầu xe lại đi về hướng Học viện Vinh Diệu, sau đó gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-phu-nhan/1332116/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.