Chương trước
Chương sau
Chương 2332
Nhìn thấy Tân Trạm cầm lấy ngọc giản, trong lòng đám người Tam trưởng lão như đang rỉ máu.
Nhưng sau đó nhìn thấy Tân Trạm lại buông ngọc giản xuống, bọn họ có đôi chút kích động, không nghĩ tới kế tiếp, Tân Trạm ngoại trừ ngọc giản ra, tất cả mọi thứ đều thu vào trong không gian trữ vật.
Đi ra khỏi ma trận, nhìn hai bên nhà họ Diệp đều bị mắc kẹt trong trận, Tân Trạm quay về phía lão Tùng nói lời cảm ơn.
Nếu không phải trước đó đã nhắc nhở lão Tùng, bày ra cạm bẫy này thăm dò, cũng sẽ không phát triển loại kết quả này.
“Trình Đạo Hữu khách khí, ông già này cũng là có lòng muốn giúp đỡ, nhà họ Diệp lần này làm thật sự quá đáng”
Lão Tùng cười nói: “Nhưng dám hỏi Trình đạo hữu một câu, ngọc giản bên trong có liên quan gì đến kéo dài sinh mệnh? “
“Vì sao lão Tùng lại hỏi như vậy?” Tân Trạm nói.
“Thật ra thì tôi cũng đoán được phần nào mục đích chuyến đi lần này của nhà họ Diệp” Lão Tùng cười nói.
“Lão gia chủ Diệp gia tuổi đã cao, sợ là không lâu nữa sẽ quy thiên. Bọn họ nóng lòng tìm Thiên Tính đại sư như vậy, tốn rất nhiều tiền tìm kiếm sinh cơ manh mối, hẳn là có liên quan đến chuyện này. “
“Lão gia chủ nhà họ Diệp”
Trong lòng Tân Trạm khẽ kích động, Diệp lão gia chủ không phải là ông nội của Diệp Thành sao?
Nghe đồn năm đó nhà họ Diệp xảy ra biến cố lớn, Diệp Thành bị ông nội của anh ta liều mạng ném vào thông đạo không gian, lúc này mới có thể sống sót.
“Thật ra, tôi nói lời này, hy vọng đạo hữu có thể cho tôi một chút mặt mũi. Nếu như ngọc giản vô dụng đối với đạo hữu, có thể trả lại cho bọn họ không? Nên trừng phạt, tuyệt đối không thể tha thứ, nhưng nhà họ Diệp cũng có nỗi khổ” Lão Tùng thở dài nói.
“Trình đạo hữu, chuyện này đích xác là bọn họ làm sai, cho nên người cầm vật này, cũng không cần bất kỳ gánh nặng nào.”
Lão Tùng liền quay đầu lại nói lời này.
Lão Tùng nói xong, Tam trưởng lão cùng Ngũ trưởng lão có chút hổ thẹn, bất quá bọn họ lại không biết xấu hổ lại mở miệng cầu xin, thật sự là không còn mặt mũi.
“Ngọc giản trả lại cho bọn họ cũng không phải không được”
Tân Trạm suy nghĩ, lấy đi những thứ dùng để cứu mạng ông nội Diệp Thành quả thực là không hợp lý.
Chính nhà họ Diệp đã làm điều sai trái, mà trừng phạt ông nội, như vậy là không thích đáng.
Hơn nữa ngọc giản nội đan phương này chính mình đã đạt được, vật này vẫn giữ nguyên giá trị.
“Nhưng tôi không thể trả lại một cách dễ dàng được”
Tam trưởng lão có hy vọng, nghe được Tân Trạm nói như vậy, trong lòng có chút khẩn trương.
“Trình đạo hữu xin cứ nói, chỉ cần giúp được chúng tôi sẽ giúp,tuyệt đối không nói hai lời” Tam trưởng lão xấu hổ nói.
“Tôi không thể tin tưởng lũ các người được” Tân Trạm chế nhạo: “Như này là tốt rồi, để tìm những Tiên điện thế này cũng cần một ít nhân lực, để chị em Diệp Anh Sương giúp tôi thu thập vật bảo”
“Về phần các người, nếu các người biết mục đích tới đây tìm kiếm ngọc giản, trong đám tu sĩ mang theo, hẳn là các loại bản lĩnh đều có.”
“Có, để mọi thứ thuận lợi, ngoài dược sư và quân sư, và cả tu sĩ điều khiển quái thú, tu sĩ sở trường nào cũng đều có.”
Tam trưởng lão vội vàng gật đầu.
“Có ai có thể chế tạo con rối không?” Tân Trạm nói.
“Tôi biết một chút” Một lão già họ Diệp nhanh chóng lên tiếng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.