Chí Nam lại thất vọng, trận pháp vừa tan, đám vật liệu liền rơi xuống đất, không có thành bảo khí ngũ phẩm.
“Thật là, quả nhiên vấn đề vẫn nằm ở ngọn lửa.”
“Đã gia trì hỏa trận kích phát ra hỏa lực mạnh mẽ đến thế, ta ước chừng là tiệm cận linh Sĩ thập tinh, thế mà vẫn không thể tạo phẩm. Chẳng lẽ phải theo ghi chép trong Luyện Kim Bí Lục, chỉ có ngọn lửa của bậc Tướng lĩnh mới có thể luyện ra được yêu linh từ yêu đan?”
“Phải nâng tu vi tới bậc Tướng lĩnh sao? Rốt cuộc ngọn lửa của linh Sĩ và Tướng lĩnh có gì khác nhau?”
Trong tiềm thức, hắn vẫn cho rằng vẫn có con đường nào đó, và trực giác của luyện trận sư là kim chỉ nam của luyện trận sư, hắn phải tin tưởng vào đó.
Chí Nam xem lại những tín trận ghi chép những lần luyện khí trước, quan sát vô cùng chăm chú. Miệng lẩm bẩm lặp lại những ghi chép trong Luyện Kim Bí Lục hắn nhớ được.
“Dùng yêu đan luyện khí linh, dùng yêu đan luyện khí linh... Khí linh là linh hồn của bảo khí, có khi nào mấu chốt chính là chỗ này?”
Chí Nam cầm viên yêu đan lên, hắn thả một tia tinh thần lực vào bên trong rồi nhắm mắt lại. Chí Nam cảm nhận có một luồng lam khí bồng bềnh bao phủ yêu đan, hình ảnh càng lúc càng rõ ràng, sau cùng hiện ra là một con thỏ hai đuôi.
“Nhị Vĩ Thố yêu trước lúc chết, đây mới là yêu linh cần luyện?” Chí Nam thử lấy hỏa phù ra đốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/3732998/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.