Tại phủ đệ của Thanh Liên, bên ngoài được bao quanh bởi tầng tầng trận pháp, bên trong ánh sáng chú ngữ liên tục phát quang.
Lúc Thanh Liên đang nghiên cứu trận pháp thì một con bồ câu lượn lờ bên ngoài cửa sổ. Sau đó nó vỡ ra thành huyết nhục, tạo thành huyết thư.
Sau khi dòng chữ ấy dung nhập vào đầu Thanh Liên thì huyết thư cũng biến mất.
“Hừm, vốn định lấy Dương gia để khai đao tiếp theo... Xem ra Dương đại nhân vẫn còn tỉnh táo. Cũng đúng, nếu một Dương gia lụm bại sao có thể đào tạo được quân Vương như Mộc Trung Nhân chứ?”
“Sự xuất hiện của đám người đó không tránh khỏi có liên quan...” Từ đầu năm tới giờ có rất nhiều kẻ lạ xuất hiện trong thành. Thông qua các trận pháp quan sát, Thanh Liên nhìn thấy những hình xăm trên cánh tay, chân chúng, là người của Ngục Môn. Tuy nhiên mải đến sáng nay khi Thanh Liên xử tử Vũ gia, bọn chúng mới bắt đầu hành động.
Năm năm trước Ngục Môn đã xuất hiện lân cận thành, mưu đồ với truyền thừa. Năm năm sau bọn họ vẫn xuất hiện ở đây. Lần này không tiếc lấy ra công pháp của Hoàng để dẫn dụ các đại gia tộc nổi dậy, thật sự chỉ đơn thuần là chiếm đoạt quặng tinh thạch thượng phẩm thôi sao?
Không, chắc chắn trong thành Thăng Long này phải có một vật gì đó cực kỳ trân quý.
Cái mà Thanh Liên chú ý là nàng nắm trong tay toàn bộ binh lực hiện tại của thành Thăng Long, dù có cử vị linh Sĩ cửu tinh còn lại bảo vệ Bạch gia đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336392/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.