Thanh Liên đứng trên mái nhà, trước mặt là cột sáng truyền thừa chiếu thẳng lên trời cao, xua tan cả đêm đen tăm tối.
“Hửm, kiếm ý?” Xung quanh ánh sáng truyền thừa bị kiếm ý sắc bén bao phủ.
Thanh Liên bỗng ẩn thân đi vì có một đám người đang kéo tới.
“Nhanh lên, không phải lúc nào cũng có được truyền thừa đâu.” Một tên cướp với khuôn mặt dữ tợn, quơ đao quát lớn với đám thuộc hạ.
“Nhanh lên...”
Cả một băng cướp đã chạy suốt từ trấn bên cạnh đến đây hòng đi vào truyền thừa trước mà trộm lấy bảo vật.
Càng tới gần ánh sáng, bọn chúng chạy càng nhanh. Lúc chạm vào ánh sáng thì...
“A...”
“A...”
Mấy tên cướp đi phía trước bị kiếm ý chém qua người, chết tại chỗ. Những tên theo sau kinh hãi vội vàng dừng chân, cảm thấy thật may mắn vì mình không đi đầu.
Gã thủ lĩnh kia lộ vẻ mặt sợ hãi khi thấy một nửa người của thuộc hạ mình bị cắt phẳng băng, máu thịt nhiễu đỏ ra đất làm hắn nôn ọe.
'Thủ lĩnh, phía trước có điểm kỳ quái...” Đám thuộc hạ ngơ ngác, không biết vừa rồi đã có chuyện gì xảy ra nhưng tên thủ lĩnh thì khác. Hắn là linh Đồ tứ tinh, là linh sư duy nhất trong toán cướp này.
Hắn nghiến răng nói: “Chúng ta tới chậm rồi.” Mỗi khi truyền thừa mở ra, phải mất một canh giờ thì nó mới bị những linh sư cao tầng bên trong thành Thăng Long chiếm giữ, thế mà cái truyền thừa này chỉ vừa mới xuất hiện mà đã bị giới nghiêm rồi.
“Thủ lĩnh, chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336348/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.