Mộc Trung Nhân ngự không phi hành, rất nhanh đã tiếp cận bên ngoài của truyền thừa chi môn. Bống nhiên có một bóng đen cũng bay theo phía sau ông.
“Vương...” Võ Cực Lạc bay phía sau.
“Sư phụ, người cũng đến quan sát truyền thừa sao?” Hai người đứng giữa không trung trò chuyện. Bỗng nhiên Mộc Trung Nhân nhìn thấy sự tang thương nơi đáy mắt của bà, xung quanh còn phát ra một loại khí tức chán chường, mệt mỏi nhàn nhạt.
“Sư phụ, đã có chuyện gì xảy ra sao?”
Võ Cực Lạc lập tức xốc lại tinh thần, nói: “Không có gì, Vương, ta cảm thấy một cỗ uy áp rất mạnh bên trong, là truyền thừa của quân Vương sao?”
Mộc Trung Nhân gật đầu, Võ Cực Lạc lại nói tiếp: “Vậy phải nhanh chóng rào cửa vào lại, không để những tên tán tu kia đoạt được.”
Võ Cực Lạc suy nghĩ giây lát, nói: “Nếu là truyền thừa của quân Vương, phải giảm danh ngạch tham gia lại để tăng tính cạnh tranh.”
“Không cần.” Mộc Trung Nhân cắt ngang: “Ngũ Vương đã quyết định, phàm là truyền thừa của quân Vương, tất cả linh sư học đồ đều sẽ được tham gia, ngay cả là linh Đồ nhất tinh.”
“Không thể nào, như thế chẳng khác gì bảo bọn trẻ dưới linh Sĩ đi chịu chết.” Võ Cực Lạc thoáng bất ngờ, liền nhíu mi nói.
“Sư phụ à, ta biết rằng có hơi nghiệt ngã nhưng chỉ có lửa mới thử được vàng, chỉ có tranh đấu, chỉ có ép đến bước đường cùng mới xuất hiện cường giả linh sư chân chính.”
“Sư phụ, ta và người đã bảo vệ thành Thăng Long trăm năm nay, lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336344/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.