Màn đêm che khuất ánh trăng, bóng tối đổ dồn lên bầu trời trấn Văn Lang. Ngọn lửa đỏ bốc lên từ bên dưới y quán Từ Tâm khiến cho màn đêm hiu quạnh có chút khí sắc.
Thanh Liên dùng hai tay lê thân mình đi, mỗi chỗ đi qua đều có một mảng máu huyết đỏ tươi, chảy ra từ hai tay, hai chân mình. Từng dây thần kinh trên cơ thể truyền đến cảm giác bị vô số đao kiếm đâm qua xương tủy.
Càng muốn đứng lên bao nhiêu thì cơ thể truyền đến từng cảm giác đau đớn, càng muốn chùn bước bấy nhiêu. Xương trong người cơ hồ đều vụn vỡ, như nát ra thành bụi, tinh thần càng nản lòng, mệt mỏi, càng muốn từ bỏ đi.
Thanh Liên không hề dừng lại, cơ thể càng suy nhược, muốn từ bỏ bao nhiêu thì lí trí càng vùng vẫy bây nhiêu. Thanh Liên không biết vì cái gì mà lí trí của bản thân vẫn chưa hề từ bỏ, nó vẫn muốn đứng lên, đứng lên thẳng nữa.
“Đau quá...” Đôi con ngươi đen kịt đang từ từ biến đổi, trở nên tím nhuần. Hai tuần qua, chỉ nghĩ đến di động chân thôi Thanh Liên cũng muốn từ bỏ, thế mà giờ đây cô bé đã chống được hai chân xuống đất.
Hai bàn chân đỏ tươi vì máu thịt, máu đỏ lan trên đất, bị lửa bén qua làm bốc lên một mùi khói không mấy dễ chịu.
Thanh Liên bắt đầu nhấc chân đi, mỗi bước chân đặt xuống là cơn đau tựa như thủy triều ập đến, mỗi bước chân tựa như thái sơn đè ép, như vạn đao cắt qua kinh mạch. Thanh Liên cắn răng thở dốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336335/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.