Vù... ù... ù... Gió lạnh gợn thổi sau cơn mưa, những ngôi sao trên trời đã nhường chỗ cho ánh bình minh, cả bầu trời chuyển giao giữa đêm và ngày.
Trần Lĩnh bay phía sau con rắn, vừa rồi ở trong không gian kín có trận pháp áp chế cộng thêm lĩnh vực khiến ông không thể xuất ra chiến lực mạnh nhất của mình.
Trần Lĩnh phóng ra hỏa diễm về phía con rắn. Hỏa diễm đi qua trận pháp phân thành chục thanh kiếm, mỗi thanh hừng hực lửa đỏ. Những thanh kiếm mang hỏa lực mạnh đâm vào thân thể yêu xà.
Xè...
Yêu xà rít lên một tiếng, giẫy gãy hết thanh kiếm đâm vào người. Nó quay đầu lại, phun một tràng hắc hỏa về phía Trần Lĩnh.
Trần Lĩnh tạo trận pháp trong một niệm, đánh tan hắc hỏa bắn về phía mình. Hắc xà nhân cơ hội này lại chạy đi. Trần Lĩnh nhếch môi, mỗi đòn tấn công của ông luôn có hậu chiêu bồi thêm.
Hỏa Ngục!
Những vết kiếm đâm qua trước đó đều được gắn chú ngữ, khi ông niệm nó liền kích phát, tạo thành những vết dung nham nặng tựa thái sơn đè xuống khiến cả người yêu xà đổ rầm một cái.
Xè... Yêu xà cựa quậy không cách nào thoát ra được, nó giãy đuôi xung quanh làm nát mấy con đồi, cây cối nhỏ xung quanh.
Xẹt! Xẹt! Bỗng trên trời hiện lên tử quang, yêu xà định triệu hồi lôi điện. Trần Lĩnh không để nó có cơ hội, lập tức vẽ ra Tụ Lôi trận thu hút toàn bộ lôi điện.
“Hừ, năm đó ta có thể phong ấn ngươi một lần thì bây giờ ta cũng có thể bắt được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336296/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.